Mạch nhướng mày. Phong Yếu Ly lao lên, kiếm lạnh lại chém xuống.
Bùm bùm!
Mạch giơ thương tiến lên nghênh đón. Mấy kích qua đi chấn ra vô số vòng sáng.
Mạch không dám dùng thân thương trực tiếp cứng đối cứng, một tầng sáng đỏ máu bao phủ toàn bộ thương để bảo vệ chiến thương. Dù vậy thương vẫn bị chém nứt vài cái.
Mạch bực bội nhíu mày:
- Đây là kiếm gì?
Phong Yếu Ly không ngừng tăng nhanh kiếm thế:
- Kiếm lấy mạng của ngươi!
Mỗi chiêu chém xuống là dốc hết sức ra, vì Phong Yếu Ly phát hiện Mạch không phải kẻ đầu đường xó chợ, trong lòng thầm sốt ruột.
Bùm!
Vài giây qua đi hai người đã đấu mấy trăm chiêu, trong phạm vi trăm trượng toàn là kiếm khí thương ảnh. Chiến thương của Mạch rốt cuộc chống đỡ hết nổi gãy ngang.
- Ha ha ha!
Phong Yếu Ly mừng như điên, kiếm khí càng mãnh liệt như núi cao đập xuống.
Mạch cau có liên tục thụt lùi.
Đột nhiên hai luồng sáng bay nhanh đến bắn hướng Mạch.
- Cho ngươihai binh khí!
Người nói chuyện là Lý Vân Tiêu, hắn đang giằng co với bộ tộc Tứ Hải, mắt thấy Mạch vì mất vũ khí mà bị đẩy vào thế yếu nên vung tay ném hai món binh khí.
Mạch vừa né tránh vừa giơ hai tay chộp, sửng sốt.
Hai món binh khí một cái là khoát kiếm, đại khai đại hợp, có long văn hiển hiện. Cái khác là vòng sắt, tạo cảm giác khí lạnh khiếp người, có trận quang lấp lóe.
Mạch biết đây là binh khí Bạc Vũ Kình, lòng mừng rỡ.
Cổ Trần đại kiếm giơ lên, yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808520/chuong-3384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.