Lý Vân Tiêu giơ tay quát to:
- Phong!
Vòi rồng bay ra khỏi lòng bàn tay Lý Vân Tiêu nháy mắt biến to mấy chục mẫu cuốn lấy toàn bộ tảo xanh đánh ra xa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lốc xoáy biến dây thừng thô ngàn trượng, không chỉ tảo xanh, đám đông hải tộc quanh Hải Hoàng Điện cũng bị cuốn đi liên tục văng ra xa rớt vào biển sâu.
Toàn bộ thứ bay ra khỏi gió lốc đều thành thịt vụn, khó nhận ra hình hài.
Một chiêu đánh ra, chỉ mười mấy giây toàn thế giới yên tĩnh.
Trên bầu trời thổi qua cơn gió biến thành hình dạng cá sấu chậm rãi đáp xuống vai Lý Vân Tiêu, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Phi Nghê vui cười chơi với cá sấu, hôn một cái:
- Thủ đoạn giỏi quá, tỷ tỷ đang định ném vài đoàn lửa đốt bọn họ thành không khí.
Cá sấu mở mắt liếc nàng một cái, lại tiếp tục ngủ.
Tổ Á giật mình ngây ra như phỗng, kiêng kị nhìn cá sấu. Bề ngoài vô hại nhưng ẩn chứa lực lượng khủng bố như thế.
Tổ Á kinh kêu:
- Ngũ hành phong chi linh thể?
Lý Vân Tiêu cười gật đầu nói:
- Là cương phong hóa linh, dùng dể giải quyết đám rác rưởi này là tốt nhất, nguyên quảng trường sạch sẽ.
Những xác chết vụn vặt trên quảng trường bị cơn gió quét sạch, gọn gàng tinh tươm.
Tổ Á cười nói:
- Những năm gần đây ngươi được đến cơ duyên vượt hiểu biết của ta. Có lẽ tai nạn lần này của Hải Hoàng Điện sẽ được ngươi thành công hóa giải.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đợi ta thanh tẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808497/chuong-3361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.