Tộc trưởng Cuồng Sa tộc khó xử nói:
- Đường bí mật đi thông Hải chi sâm lâm chỉ có vương tộc nắm giữ, ta cũng không biết.
Hóa Tu nhíu mày hỏi:
- Vậy làm sao tìm được vương tộc? Nhóm Khâm Minh rời đi, chắc không đến mức không để lại cách liên lạc đi?
Tộc trưởng Cuồng Sa tộc lắc đầu nói:
- Chỉ có vương tộc liên lạc chúng ta, chúng ta không thể liên lạc với vương tộc.
Lý Vân Tiêu không biết nên nói cái gì, thật là đám đầu khổ tử trung.
Lý Vân Tiêu nhếch mép cười nhạt:
- Còn muốn trốn?
Lý Vân Tiêu giơ tay thò vào biển, Hạc Giải lão tổ bị Liêu Tinh Uyên một chưởng đánh bay bỗng phá nước chui ra. Hạc Giải lão tổ té trên vỏ rùa, rất là chật vật.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nào nào, ngươi nói xem làm sao đi Hải chi sâm lâm? Nếu ngươi không biết sẽ đánh nát đầu của ngươi sưu ngươi hồn phách.
Hạc Giải lão tổ run cầm cập, sợ hết hồn.
Hạc Giải lão tổ cuống cuồng xin tha:
- Đại nhân, ta thật sự không biết!
Rầm!
Lý Vân Tiêu không hề khách sáo, lười nói nhảm với Hạc Giải lão tổ, một chưởng đập nát thiên linh cái, thần thức điên cuồng tràn vào tìm tòi ký ức.
Quy Vương, tộc trưởng Cuồng Sa tộc sợ ngây người. Đặc biệt tộc trưởng Hồng Giải tộc đứng ở phía xa sợ đến khóc sướt mướt, chân mềm như bún không chạy nổi.
Trong mắt bọn họ như thần linh lại là con kiến trong tay đám người này, tùy ý xoa nắn, muốn giết liền giết.
Một lúc sau Lý Vân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808494/chuong-3358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.