Trong lòng mỗi người đè một tảng đá nặng, cảm thấy cực kỳ nặng nề.
May mắn mỗi người toàn là kinh nghiệm dày dạn, sớm nhìn quen sinh tử. Tâm tình nặng nề một lúc rồi bọn họ dần thư giãn, trở về trạng thái không quan tâm.
Vi Thanh liếc mọi người chật vật, lạnh nhạt nói:
- Vân minh chủ, chúc mừng toàn thắng lớn!
Lý Vân Tiêu hơi xấu hổ tức tối, nhưng nhiều hơn nữa là bi thương, tự trách. Lý Vân Tiêu khẽ hừ, không nói chuyện.
Những người khác mặt đen nhìn Vi Thanh chằm chằm.
Khúc Hồng Nhan nói:
- Mặc kệ thế nào thì lần này nhờ có Vi Thanh đại nhân giúp đỡ, ơn cứu giúp vô cùng cảm kích.
Vi Thanh giơ tay ngắt lời:
- Như thế nào? Ngươi ta đang mỉa mai các ngươi sao?
Khúc Hồng Nhan hừ lạnh một tiếng:
- Chẳng lẽ không phải?
Vi Thanh mỉm cười nói:
- Hồng Nhan cung chủ và Vân minh chủ đều hiểu lầm, ta thật lòng thật dạ chúc mừng. Lần này phe ta toàn thắng lớn, diệt hết Ma tộc, thế này không đúng sao?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu âm trầm lạnh lùng hỏi:
- Vậy còn những đồng bạn đã chết thì tính sao? Cái này thể xem như toàn thắng sao? Nếu là vậy ta thà thua chạy.
Vi Thanh xì cười:
- Ha ha, ấu trĩ!
Mặt Vi Thanh lạnh băng nói:
- Đại chiến làm sao không chết người được? Ngươi đi nói đạo lý với họ đi, khách sáo mời bọn họ ăn bánh bao, kêu bọn họ đừng đến Thiên Vũ giới.
Vi Vô Nhai góp lời:
- Lý Vân Tiêu, ngươi rất yếu mềm. Làm thôngs soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808476/chuong-3340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.