Gần đây Thiên Vũ Minh nổi tiếng như cồn, Tử Đồng cũng6e nghe thấy nhưng không biết Thiên Vũ Minh đã mạnh tới mức này, dám đi càn quét sơn mạch.
Bao nhiêu năm qua Sơn mạch Thiên Đãng là cấm khu Thiên Vũ giới, người đi vào dữ nhiều lành ít, dù là đảo Phù Không nắm giữ nhiều tài liệu thì mỗi năm vẫn có nhiều người chét trong khi chấp hành nhiệm vụ tuần tra bên trong.
Tử Đồng thấy Lý Vân Tiêu không giống nói đùa, lau mồ hôi trán ngại ngùng nói:
- Ta hiểu rồi, tất cả nghe theo lệnh Vân minh chủ.
Tử Đồng chắp tay hành lễ, lui uống.
Lý Vân Tiêu nhìn hư không bên ngoài đảo Phù Không, không ngừng có hư ngọc toái lôi xẹt qua như pháo hoa nở rộ, xinh đẹp chói mắt.
Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:
- Các ngươi cũng tìm một chỗ nghỉ ngơi đi.
Tiểu Hồng sửng sốt, muốn nói lại thôi.
Cảnh Thất góp lời:
- Thiên Tôn Giả, chúng ta cũng sẽ tham gia vào vũng nước đục này sao?
Tiểu Hồng cô đơn hỏi lại:
- Ngươi thấy sao?
Cảnh Thấtnói:
- Thực lực Thiên Vũ Minh đủ càn quét Sơn mạch Thiên Đãng, chúng ta có ở lại cũng không nhận được nhiều ích lợi, chỉ vô ích. Hay là đi hải ngoại?
Lý Vân Tiêu luôn khoanh tay đứng nhìn trời xa, chìm đắm trong hư không vô biên.
Tiểu Hồng bi thương nói:
- Chỉ cần Vân Tiêu ca ca nói một câu ở lại thì ta liền ở lại theo bên ca ca.
Hư không tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió thổi vù vù. Vạn cổ đến an ygió cứ thổi trên bầu trời.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808470/chuong-3334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.