Con ngươi Vi Vô Nhai co rút lạnh lùng hỏi:
- Phá quân đại nhân muốn xé rách da mặt sao? Ta rất tò mò trong Giới Thần Bi của đại nhân mang bao nhiêu người màg tự tin có thể bắt được Càn Tam Sơn? Hay đã chuyển nguyên Thiên Vũ Minh đến?
Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:
- Gia ta đây chỉ có vài người. Nếu không lấy được Càn Tam Sơn thì giết bao nhiêu hay bấy nhiêu đi.
Bùm!
Kiếm trong tay Lý Vân Tiêu hừng hực lửa, sát khí bay vọt lên.
Vi Vô Nhai tức giận quát lớn, hai tay chém xuống dưới:
- Cuồng vọng! Giết! Giết hắn!
Các binh khí giết chóc xung quanh sớm rục rịch đều gầm rống, vẻ mặt dữ tợn tàn nhẫn xông lên.
- Kiếm giết!
Kiếm thế của Lý Vân Tiêu ngưng tụ, Băng Sát Tâm Diễm cùng kiếm khí nổ tung bắn tứ tán. Kiếm chi giới lực mở ra, phạm vi mấy trăm trượng sáng rực kiếm quang, nghiền nát tất cả.
Xoẹt!
Xoẹt!
Máu phun tung tóe tuôn như suối, mấy binh khí giết chóc trước mắt bị chém trúng chỗ hiểm, đầu mình hai nơi.
Mặt Lý Vân Tiêu lạnh băng cầm kiếm đi hướng đám binh khí giết chóc, mỗi lần kiếm quang giơ lên là có một tiếng hét thảm, một binh khí giết chóc gục xuống, chớp mắt hắn đã giết mấy chục người.
Mí mắt Vi Vô Nhai co giật rút gân, lòng nhỏ máu. Tuy có nhiều binh khí giết chóc nhưng tất cả là tâm huyết của Vi Vô Nhai, rất khó đào tạo.
Vi Vô Nhai rống to:
- Chết tiệt!
Vi Vô Nhai xông lên.
Lý Vân Tiêu cảm giác lực lượng cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808452/chuong-3316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.