Diệp Nam Thiên khẽ thở dài:
- Để đám người này lại là tai họa.
Mặt Lý Vân Tiêu xanh mét nói:
- Bọn họ đều là đại thuật luyện sư, có hơn trăm người, là tài phú khó thể đánh giá của Thiên Vũ giới, không lẽ đại nhân muốn tàn sát thật sao?
Một thuật luyện sư hét to:
- Các ngươi có ý gì? Muốn giết chúng ta thật sự? Đầu óc của các ngươi có bị gì không? Chúng ta là trên trăm vị đại thuật luyện sư!
Diệp Nam Thiên chỉ vào người đó:
- Vân thiếu gia nhìn loại não rỗng này đi, thế này là tài phú sao? Bọn họ suýt giết chúng ta, giờ phút này còn cảm thấy chúng ta giết bọn họ là không bình thường. Không nói đến có bị ma hóa không, chỉ loại não rỗng này đã nên bị giết!
Diệp Nam Thiên búng tay, một luồng sáng vàng bắn ra. Thuật luyện sư kia nổ cái bùm, đám thuật luyện sư xung quanh sợ hết hồn.
- Đám người điên này thật sự sẽ giết chúng ta!
- Chạy trốn mau, đi chỗ tổng trưởng đại nhân!
Các thuật luyện sư bắt đầu thấy sợ, phát cuồng tốn đi xa.
Diệp Nam Thiên ra lệnh:
- Giết hết!
Sát khí khuếch tán từ người Diệp Nam Thiên khiến người rét run.
- Không được!!!
Lý Vân Tiêu tức giận quát:
- Không được giết!
Bản hân Lý Vân Tiêu là thuật luyện sư, rất có cảm giác trung thành, vinh dự với quần thể này, giống như mỗi vị thuật luyện sư khác.
Giờ phút này, Lý Vân Tiêu bước chân vào thuật thần chi cảnh càng cảm thấy mình có trách nhiệm, nghĩa vụ che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808427/chuong-3291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.