Hư không lung lay, Trác Thanh Phàm hiện ra, vẻ mặt chân thành hỏi:
- Thật không? Vậy gã ngoan ngoãn ra đây, thật sự sẽ tha cho chúng ta sao?
Con ngươi Phong Yếu Ly co rút, lạnh lùng nói:
- Vậy phải xem các ngươi có ngoan ngoãn không đã.
Phong Yếu Ly múa Lãnh Kiếm Băng Sương, khí lạnh lan tràn tỏa định Trác Thanh Phàm.
- Ừm ừm ừm! Ta rất là ngoan.
Trác Thanh Phàm híp mắt cười nói:
- Cầu buông tha.
Phong Yếu Ly hỏi:
- Đoan Mộc Hữu Ngọc đâu?
Trác Thanh Phàm xòe hai tay, lắc đầu nói:
- Ta không quen biết hắn, chỉ mới ăn chung bữa cơm với hắn.
Phong Yếu Ly nói:
- Ngươi không thành thật.
Trác Thanh Phàm vội nói:
- Oan uổng quá, ta toàn nói sự thật!
Mắt Phong Yếu Ly bắn ra tia sáng lạnh, sát khí dâng lên, Tuyết chi quốc hiện ra trên thân kiếm, tuyết bay đầy trời, vạn dặm đóng băng.
- Không thành thật thì chết đi!
- Mợ nó, ta có thành thật hay không chỉ bằng một câu nói của ngươi, vậy chẳng phải là lừa gạt ta sao?
Trên Thương Hải Như Trần nổi lên ánh sáng lam, sóng dâng tràn bên trong, trăm sông đổ về một biển ngưng tụ thành kết giới màu lam cỡ mười trợng đỡ lực lượng huynh quốc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thanh âm hùng hồn chấn động từ hai lực lượng đè ép. Thiên địa ầm vang, linh áp cường đại mở ra, trong phạm vi ngàn trượng lung lay, tất cả kiến trúc và người đều thành tro.
Con ngươi Phong Yếu Ly nở to, phát hiện Trác Thanh Phàm có thể đỡ nhát kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808417/chuong-3281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.