Nhưng ngày xưa Thương Ngô Khung hại Hoa Thiên Thụ, thậm chí hại chết Lý Vân Tiêu, dù không hoàn toàn là Thương Ngô Khung sai khiến nhưng cũng thuộc một trong các chủ mưu, nếu tha cho thì quá dễ dàng rồi, không hợp tính cách của Lý Vân Tiêu.
Diệp Nam Thiên nói:
Ơ- Về tình về lý thì Thương Ngô Khung và ngươi có thù riêng, nên giết. Về ơn thì ta mấy lần cứu ngươi thoát khốn, nể mặt ta, ngươi không nên giết hắn. Về đại nghĩa thì Thương Ngô Khung là một trong lãnh tụ thiên hạ, ma kiếp sắp tới, ngươi không nên giết hắn.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói
- Đừng nói đạo lý linh tinh gì với ta, dài dòng quá. Bản thiếu gia muốn giết liền giết, không muốn giết thì không giết. Nhưng có một điều ngươi nói đúng, ngươi có ơn với ta, bản thiếu gia không thể không báo. Ta có thể tha cho Thương Ngô Khung nhưng từ nay xóa bỏ ân tính trước đó của ngươi và tay, ngươi có chịu không?
Diệp Nam Thiên giật mình, do dự.
Diệp Nam Thiên nhiều lần ra tay giúp Lý Vân Tiêu một vì giúpa Hạo Phong, hai vì kết thân với chủ nhân Giới Thần Bi. Tất cả diễn ra vô cùng thuận lợi, nếu vì cứu Thương Ngô Khung mà lãng phí những ân tình này thì hơi không đáng giá.
Nếu lôi ân tình ra trong trường hợp khác có thể đổi lấy ích lợi càng lớn hơn.
- Chẳng lẽ ngươi không thể từ đại nghĩa . . .
- Đủ rồi!
Lý Vân Tiêu tức giận ngắt ngang:
- Nếu ta giết cả nhà ngươi thì ngươi có thể xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808412/chuong-3276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.