Nam nhân vội cất kiếm, tiến lên thì thầm bên tai Chấp Pháp giả. Hai người liếc nhau, trao đổi ánh mắt, tuy làm rất kín kẽ nhưng Lý Vân Tiêu vẫn trông thấy.
Lý Vân Tiêu thầm nghĩ hèn gì nam nhân này dám huênh hoang không kiêng nể gì, ra là đệ tử của đại môn đại phái. Đi tới Thánh vực ít nhiều gì phải thu lại tính tình, ra nam nhân này quen Chấp Pháp giả.
Chấp Pháp giả ngoắc ngón tay hướng Lý Vân Tiêu:
- Ngươi, qua đây.
Bộ dáng kênh kiệu sai khiến, cao cao tại thượng.
Lý Vân Tiêu chỉ mình, buồn cười:
- A? Ta sao?
Lý Vân Tiêu lại chỉ hướng Bàn Nghị:
- Chẳng phải là hắn nói linh tinh sao? Tại sao kiếm ta?
Chấp Pháp giả sắc mặt âm trầm quát mắng, mắt bắn ra tia sáng lạnh:
- Kêu ngươi qua đây thì qua, nói nhảm nhiều vậy?
- Được rồi, ta đi qua.
Lý Vân Tiêu bước qua, Bàn Nghị theo sau hắn.
Chấp Pháp giả lạnh lùng hỏi:
- Mới rồi ngươi nói gì? Ngươi muốn đi tham quan Tàng Thư Lâu của Thánh vực?
Ánh mắt Chấp Pháp giả sắc bén như dao nhìn Lý Vân Tiêu chằm chằm.
Lý Vân Tiêu bực mình, hắn không sợ đám người này nhưng không muốn gây lớn chuyện.
Lý Vân Tiêu ngượng ngùng nói:
- Cái này . . . ta nói nhảm thôi, đừng chê trách.
Bàn Nghị nhíu mày hỏi:
- Cái gì? Ngươi lừa ta?
Chân mày Bàn Nghị không có vẻ tức giận rõ ràng là khó chịu.
Lý Vân Tiêu:
- . . .
Lý Vân Tiêu nói quanh co, bắt đầu giải thích rồi lại khó nói rõ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808409/chuong-3273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.