- Coi chừng!
Hai tay Lý Vân Tiêu hóa kiếm cắm xuống đất, một kết giới hiện ra. Hóa ra hơn mười thanh kiếm quấn quanh hai người.
Trên vách tường bắn ra mấy vạn đạo công kích.
Phanh! Phanh! Phanh! ...
Kiếm giới bị uốn cong, trước mặt hai người mơ hồ, quang ảnh giao thoa qua lại.
Lạc Vân Thường cả kinh nói:
- Vì sao những này minh châu lại chủ động công kích? Chẳng lẽ đều có linh tính?
Lý Vân Tiêu nói:
- Hạt châu không linh người có linh.
Loong coong!
Kiếm Thương Trảm Hồng vung lên, tia sáng trắng lóe đâm thẳng ra ngoài, tất cả minh châu bị kiếm quang đánh rơi xuống.
Kiếm quang đâm vào vách động, thuận thế dâm xuống.
Ầm ầm!
Vô số đá vụn sụp đổ, cả hang động lắc lư, vách núi tách ra hai bên, trong đó lại có động thiên khác, là không gian không lớn không nhỏ.
Trong đó không có gì, vô cùng đơn sơ, đã có một người ngồi xếp bằng ở trung ương, đầu tóc rối bù, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Ánh mắt sáng ngời đặc biệt khiến người ta chú ý, nhưng chứa ý e ngại và khiếp sợ.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người nọ, nói:
- Hiểu Phong Tàn đại nhân.
Toàn thân "Hiểu Phong Tàn" run lên, đột nhiên mở miệng, nói:
- Ngươi gọi ta là cái gì?
Lý Vân Tiêu nói:
- Hiểu Phong Tàn, ngươi là nam vực chi vương HIểu Phong Tàn!
- Hiểu Phong Tàn...
"Hiểu Phong Tàn" thì thào tự nói mấy lần, lắc đầu, nói:
- Ta không phải Hiểu Phong Tàn?
- Ngươi tên là gì?
Lý Vân Tiêu kỳ quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808398/chuong-3262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.