Khúc Hồng Nhan cười khổ nói:
:- Chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian, trong vòng một tháng cố gắng tu luyện đi, tương lai còn bao nhiêu là trận đánh ác liệt đang chờ.
Hai nữ nhân ngồi xếp bằng tu luyện.
Linh Mục Địch, Xán, Trác tự ngồi khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện.
Lý Vân Tiêu biến mất khỏi cung điện trực tiếp xuất hiện trên cười tủm tỉm, xung quanh, cao thấp bốn phương đều là mênh mông bát ngát, nhìn không tới phần cuối.
Đột nhiên trên bầu trời hiện ra một vệt sáng vàng hóa thành một cọng lông chim chậm rãi rơi xuống.
Giọng Lâm vang lên:
- Đây là mảnh lông Thiên Phượng bình thường cuối cùng trong tay ta, vốn định giữ lại để sống lâu thêm vài ngày nhưng bây giờ không cần nữa. Ngươi hãy hấp thu hết lực lượng trong đó, tranh thủ đột phá đến chưởng thiên cảnh.
Lông chim bay xuống tay Lý Vân Tiêu, ẩn chứa nhiệt độ cao làm lòng hắn ấm áp.
Xem ra Lâm thật lòng hy vọng hắn thắng, nhưng đôi khi thiên đạo lựa chọn ai rất khó đoán, Lâm chỉ có thể mọi chuyện nghe theo thiên mệnh.
Lý Vân Tiêu cầm lông chim, hơi thở Lâm biến mất trong hư không, chắc đã rời đi.
Lý Vân Tiêu buông tiếng thở dài, cất đi Phượng Vũ quý giá. Lý Vân Tiêu không lãng phí thời gian, hắn nuốt vài một ít đan dược hồi khí rồi ngồi khoanh chân nhập định.
Trước khi đột phá phải điều chỉnh trạng thái lên tới đỉnh cao đã.
Hiện tại trong cơ thể Lý Vân Tiêu còn có lôi điện song sắc kim ngân bắn ra từ chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808354/chuong-3219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.