Dận Vũ đột nhiên đổi ý:
- Nếu ngươi muốn chiến đấu với hắn như vậy thì ta giao cho ngươi.
Dận Vũ nói xong định mang mọi người đi vào.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Ai cũng đừng hòng đi.
Lý Vân Tiêu lật tay ném ra. Lục Đinh Lục Giáp biến to cỡ người thật, bộ dạng cầm binh khí che trước động thiên.
Con ngươi Dận Vũ co rút:
- Khôi lỗi!
Dường như Dận Vũ cảm nhận được cái gì, giật mình kêu lên:
- Tâm luyện khôi lỗi?
Lý Vân Tiêu khen thật lòng:
- Không ngờ còn có người biết hàng.-
Dận Vũ đúng là kiến thức rộng rãi, kiến thức phi phàm.
Dận Vũ không để bụng:
- Mặc dù là tâm luyện khôi lỗi thì sao?
Trong năm tháng dài dòng Dận Vũ hiểu biết bất cứ thần thông gì, cơ bản đều từng thấy qua.
Lý Vân Tiêu cười tữ giễu:
- Ha ha ha, đúng là không có sao.
Lý Vân Tiêu thuấn di vào giữa Lục Đinh Lục Giáp, hai tay liên tục bắt ấn.
Mười hai cự linh hiện ra sau lưng khôi lỗi, tự cầm binh khí quang nhẫn, tư thế giống với khôi lỗi.
Trong đó ba cự linh tiến lên một bước, vũ khí gồm đao, kiếm, kích đột nhiên chém mạnh vào đám người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ba luồng sáng chói lòa xé gió chém vào đám đông.
Mọi người sớm có đề phòng, lùi nhanh ra tứ phía. Ba công kích đánh hụt.
Hơn mười người rậm rạp như sao trên trời rải rác trên trời cao, lấp lóe xông tới trước.
Mười hai 2Vi Thanh tự bắt ấn một tay vỗ tới trước.
Trận quang hiện ra lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808349/chuong-3214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.