Lý Vân Tiêu không quan tâm là ai xông cấm địa, điều hắn để ý là có ảnh hưởng đến Phi Nghê không? Hiện tại Phi Nghê đang thỏa thích nuốt chửng Thiên Phượng chân lực, nếu bị người đánh gãy thì rất tiếc nuối.
Lý Vân Tiêu suy đoán:
- Biết rõ nơi này là cấm địa của Lâm đại nhân còn dám tới, chẳng lẽ là nhãi ranh nào từ Thiên Vũ giới đến?
Giọng Lâm phát ra từ quả cầu ánh sáng vàng:
- Cũng khó nỏi. Vĩnh Sinh chi giới phong kín rất lâu, mọi người bình an vô sự. Hiện tại giới môn mở, mọi người chờ đợi ra ngoài, bắt đầu có ân báo ân, có thù báo thù.
Lâm lạnh nhạt nói:
- Nhưng hình như ta không đắc tội ai, bởi vì người ta đắc tội . . . Đã chết hết.
Lý Vân Tiêu và Linh Mục Địch liếc nhau, ngồi không yên, nhanh chân chạy ra ngoài điện.
Xán và Trác vẫn đứng trước cung điện, không có biểu tình gì, không mấy để bụng ngoài điện.
Lý Vân Tiêu tò mò hỏi:
- Hai vị không định đi ra ngoài dyạ cho kẻ xâm nhập một bài học sao?
Xem bộ dạng của Xán và Trác không phải loại người hiền lành gì.
Mặt Trác lóe tia dữ dằn nói:
- Còn có tổng cửa, nếu chút chuyện nhỏ này cũng cần chúng ta ra tay thì cần bọn họ làm cái gì?
- A . . .
Năm người thủ vệ quả nhiên bi kịch, địa vị thấp như vậy càng khiến người yêu tộc khinh thường.
- Chúng ta đi xem thử.
Vì ảnh hưởng đến Phi Nghê nhập định, đám người Lý Vân Tiêu lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808345/chuong-3210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.