Lý Vân Tiêu bỗng nhiên hét lớn một tiếng:
- Nguy rồi!
Cảm giác bất an mãnh liệt hiện lên trong lòng hắn.
Ba nữ nhân vây giết Khâu Minh đều hết hồn, nổi lên cảnh giác.
Đột nhiên một luồng chỉ quang to lớn từ bầu trời bắn xuống như mặt trời chiếu tia sáng.
Vù vù vù vù vù!
Nơi chỉ quang xẹt qua không gian bị đốt trụi.
Ầm!
Chỉ quang đã tới trước mặt ba nữ nhân, dấy lên sóng thần, sóng biển cuồn cuộn khuếch tán.
Ba nữ nhân vội bay ra sau.
Khâu Minh vốn bị thương nặng, nỏ mạnh hết đà, bị sóng gợn xô càng hộc máu, cơ thể không ngừng tan vỡ.
Đột nhiên tất cả lực lượng biến mất, Khâu Minh ngã tới trước, té trên mặt đất không rõ sống chết.
Đột nhiên có một viên đan dược rơi xuống đất đá dính tro bụi nằm ngay trước mặt Khâu Minh.
Lam Nham Chủ xuất hiện trước mặt Khâu Minh, không biểu tình lạnh nhạt nói:
- Nuốt vào đi, có thể bảo đảm mạng sống cho ngươi. Đó là nếu ngươi còn sức lực cầm viên đan này lên.
Lam Nham Chủ hơi liếc mắt qua Khâu Minh như nhìn một con kiến.
Viên đan dược kia như thể Lam Nham Chủ đang thi xá.
Nhưng Khâu Minh kích động người run run, gã run rẩy giơ tay lên nhặt viên linh đan, lắp bắp:
- Tạ . . . Đa tạ . . . Đại nhân . . .
Lam Nham Chủ như không nghe thấy, mắt quét qua từng người, cuối cùng dừng lại ở Lý Vân Tiêu lâu hơn chút.
Mỗi người đều tâm tình nặng nề, cực kỳ cảnh giác.
Trừ Lý Vân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808328/chuong-3193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.