Đinh Sơn nghe mà biến sắc mặt, những lời như châu ngọc lay đông tinh thần gã.
Đinh Sơn vừa kinh vừa tức giận quát:
- thành tựu của lão phu như thế nào không cần ngươi chỉ tay chỉ chân! Nếu không phải ngươi sống lâu một kiếp, các hạ hơn xa ta thì làm sao có thể dùng thái độ trên cao nhìn xuống nói chuyện với ta!?
Lý Vân Tiêu châm chọc ngược lại:
- Đừng quên cơ duyên là một phần của thực lực. Cường giả luôn không ngừng đi tới, kẻ yếu thì luôn có đủ loại viện cớ. Đinh Sơn đại nhân, khi ngươi thất bại mà quê quá hóa giận, khi ngươi tìm cớ cho sự thất bại của mình thì ngươi đã thua hoàn toàn.
Người Đinh Sơn run lẩy bẩy như bị tưới bồn nước lạnh, người thoáng chốc bình tĩnh lại, mặt mày âm trầm.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Nếu ngươi thật sự là cường giả thì một cơ hội là đã đủ. Nếu không thì có cho ngươi nhiều hơn nữa cuối cùng vẫn chết trong tay ta.
Mặt Đinh Sơn xanh mét ném hộp ngọc cầm trong tay đi:
- Cầm lấy!
Đinh Sơn nói xong nâng thân hình bị thương nặng đi hướng truyền tống trận, biến mất trong trận.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn theo, cảm giác thả hổ về rừng nhưng bây giờ được ba viên thần đan, chỉ cần có đủ thời gian thì sắp bước vào chưởng thiên cảnh. Đinh Sơn có năng lực đến đâu cũng sẽ không tạo thành quấy nhiễu quá lớn cho Lý Vân Tiêu, dùng cái này đổi lấy một viên thần đan rất đúng giá.
Chờ Đinh Sơn rời đi Lý Vân Tiêu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808308/chuong-3173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.