Phong Yếu Ly nổi khùng:
- A a, chết tiệt!
Trán Phong Yếu Ly nổi gân xanh, giận dữ hét:
- Truyền cho người nào?
Lãnh Kiếm Băng Sương khuếch tán khí lạnh chỉ xuống dưới.
Bách Luân Kết Y cười khẽ:
- Ha ha ha! Trời vận hành có quy luật, ngươi không cần quan tâm.
Hai tay Bách Luân Kết Y đặt ở đan điền, từ từ niệm:
- Đến không dấu đi không vết, đi và đến thì sự cùng. Không cần hỏi chuyện phù sinh, chỉ phù sinh này là trong mộng.
Dận Vũ quát tháo:
- Sắp chết rồi còn làm bộ bình tĩnh, hết thuốc chữa!
Dận Vũ biết có hỏi cũng không được kết quả gì, móng vuốt giáng xuống đâm vào đầu Bách Luân Kết Y. Năm cột máu dọc theo đầu ngón tay chảy xuống.
Khóe môi Bách Luân Kết Y cong lên, an tường khép lại hai mắt.
Mặt Dận Vũ vặn vẹo dữ trợn vỗ tay trái ra:
- tưởng chết rồi xong hết mọi chuyện sao? Với năng lực của bổn tọa dư sức cưỡng ép sưu tầm hồn phách của ngươi!
Phong Yếu Ly hoàn toàn biến sắc mặt, tức giận quát:
- Đưa xác lão già cho ta!
Một kiếm giáng xuống đóng băng vạn dặm, thời không đông lại như đã ngừng.
Dận Vũ thuấn di xuống, Lãnh Kiếm Băng Sương chém xuống tay Dận Vũ.
Đinh!
Chợt một luồng kình khí phá mở đóng băng bắn tới đụng vào thân kiếm làm Lãnh Kiếm Băng Sương chém hụt.
Tu vi của Vi Vô Nhai thoáng chốc tăng lên tới hư cực thần cảnh, ngón tay búng một cái, một tay co thành vuốt cọp xuất hiện sau lưng Phong Yếu Ly. Không gian chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808293/chuong-3158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.