Bách Luân Kết Y nói:
- Cũng không cần nhận định cứng ngắt như vậy, dùng số trời làm chuẩn, nếu như Giới Thần Bi vứt bỏ Lý Vân Tiêu, ngươi cứ tìm minh chủ.
- Vâng.
Nội tâm hai huynh muội chấn động, vội vàng đáp.
Bách Luân Kết Y lúc này mới phất phất tay, nói:
- Các ngươi đi thôi.
Đoan Mộc Hữu Ngọc khẽ giật mình, nói:
- Tiền bối còn có chuyện gì cần bàn giao không?
Bách Luân Kết Y nói:
- Không có, các ngươi xuất hiện, tâm nguyện của ta đã hoàn thành một nửa. Còn có hai vị bằng hữu sắp tới, cũng không biết ta có chờ được hay không!
- Hai vị bằng hữu? Không biết là người phương nào, huynh muội chúng ta có thể ở lại phượng dưỡng tiền bối.
Đoan Mộc Hữu Ngọc vội nói.
- Hắc hắc, hai bằng hữu này không thể chọc, các ngươi đi nhanh lên. Tiếp tục lưu lại sẽ làm xấu chuyện của ta.
Bách Luân Kết Y cười hắc hắc, phất tay lần nữa, cúi đầu xuống, không nói nữa.
Huynh muội Đoan Mộc chờ một hồi, phát giác Bách Luân Kết Y dường như ngủ say, nhìn nhau, lúc này mới cung kính bái chín lạy, xem như lễ truyền thừa, lúc này mới khom người rời khỏi nhà đá.
- Đại ca, xem ra tổ tiên ghi chép đều là sự thật, xem ra thiên đạo biến hóa, thật sự sắp khôi phục thập phương quy tắc. Chuyện Lý Vân Tiêu thành thần là thật.
Sau khi bay một lúc, Đoan Mộc Thương mới khôi phục tinh thần, nói một câu.
Đoan Mộc Hữu Ngọc cũng cảm khái không thôi, thở dài:
- Tiền bối thôi toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808291/chuong-3156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.