Ngô Đại Thành cười nhạo nói:
- Nói nhiều như vậy còn không phải muốn lừa gạt tư liệu trong tay của ta sao? Liền trực tiếp nói hợp tác cho rồi, nếu chư vị không muốn, ta sẽ vỗ mông rời đi.
- Chậm đã!
Vi Thanh quát một tiếng, lạnh lùng nói:
- Các hạ nói đến là đến, nói đi là đi, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy! Trước tiên nói phương án hợp tác đi, nếu có thể thực hiện thì chúng ta có thể cân nhắc, nếu không thì các hạ phải lưu lại chút gì đó.
- Chậc chậc, uy hiếp ta đấy, có phải muốn thừa nhận dư uy của ta rồi mới hợp tác không? Chậc chậc, đáng tiếc bổn đại gia lên trời xuống đất, xưa nay chưa từng sợ ai.
Ngô Đại Thành vẻ mặt cười lạnh, nói:
- Phương án rất đơn giản, trên người thiên phượng có hai mươi bảy phượng vũ, trân quý nhất là vĩ linh, trong chín vĩ linh có ba vĩ linh giá trị cao nhất. Trong lang hoàn thiên ít nhất còn có một chủ vĩ linh. Điều kiện của ta rất đơn giản, chủ vĩ linh cho ta, còn lại các ngươi cứ tự phân phối.
Vi Thanh giận quá hóa cười, nói:
- Ha ha, các hạ vững tin đầu óc của mình không hư mất chứ? Chỉ có một chủ vĩ linh lại cho ngươi, còn lại một ít tạp mao cho chúng ta?
Ngô Đại Thành gật đầu nói:
- Đúng!
Vi Thanh giơ ngón tay giữa lên, khinh bỉ nói:
- Ngươi có thể xéo đi, ta cũng lười lưu ngươi lại, cút!
Ngô Đại Thành ung dung nói:
- Tuy phân phối nhìn như rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808273/chuong-3138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.