Nam Khâu Vũ mặt lạnh như băng, không chút khách khí nói ra:
- Thiên Tiệm Nhai đã lánh đời, tuyệt đối không nhúng tay vào tranh chấp trên đại lục, bất kể là nhân tộc cũng tốt, hay là dị tộc cũng tốt. Ta xin khuyên Công Dương đại nhân, có tư oán gì cứ chờ ra khỏi lang hoàn thiên giải quyết.
Công Dương Chính Kỳ có chút không vui, nói:
- Ra khỏi lang hoàn thiên sợ rằng kẻ này sẽ không lạc đàn.
Nam Khâu Vũ phất tay áo, lạnh nhạt nói:
- Đó là chuyện của đại nhân, ta không có hứng thú tham dự, hy vọng mang cổ tư linh ra dùng một lát.
Công Dương Chính Kỳ vung trường thương lên, hoành trước người, nói:
- Chờ lâu như vậy, chờ một lát cũng không được sao?
Hắn không đợi Nam Khâu Vũ trả lời, thân ảnh lóe lên, cầm thương lao về phía Mạch.
Võ giả cả Thánh Vực lập tức hành động, vây quanh Mạch sau đó ra tay.
Ầm ầm!
Đỉnh núi lập tức sụp đổ, hai tay Mạch kết ấn quyết, huyết quang vờn quanh người, ngăn cản tất cả công kích đánh lên người mình.
Nam Khâu Vũ bực mình đến cực điểm, hắn lui ra xa ngàn rượng, đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn bọn họ tranh đấu.
Người tông môn lánh đời cũng rút lui.
- Hôm nay dùng máu của ngươi tế điện anh linh Ngũ Hà Sơn.
Trường thương Công Dương Chính Kỳ quét ngang, đại khai đại hợp, kéo lê vô số thương mang.
Mạch nội tâm phiền muộn, tuy thương này căn bản không tổn thương hắn, nhưng mình binh khí cổ lân daođã bị Ngô Đại Thành đổi đi, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808260/chuong-3125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.