Di Chỉ Hàn suy ngẫm thoáng cái, nhân tiện nói:
- Vậy ngươi liền đi trước đi, Cổ Phi Dương tụ người hai phái chúng ta, cũng không biết là chuyện gì, có khi sẽ mất rất nhiều thời gian, miễn cho làm trễ nãi ngươi đi Bắc Vực Tiên Cảnh. Ngươi đi trước đi.
Lạc Xuân Nhu nhất thời đại hỉ nói:
- Ta liền đi trước một bước, Thái Thượng Đại trưởng lão, cung chủ đại nhân, cáo từ, ha ha ha!
Lạc Xuân Nhu nhịn không được cười to vài tiếng, liền thi triển Độn Thuật, lóe lên tiêu thất ở trong đại điện.
Người Long gia đều nhìn Phi Nghê, mặc dù cũng có người lòng mang bất mãn, nhưng không dám nói ra.
Người lòng dạ mãnh liệt khó lường sớm đã bị Phi Nghê đánh thành dị kỷ, tuyệt sẽ không cho bọn họ không gian bay lên, cho nên đều lưu lại ở Thiên lĩnh, những người có thể mang ra ngoài đều là người một nhà, ít nhất là biết nghe lời.
Mặc dù Khâu Mục Kiệt ở lại Thiên lĩnh, nhưng không phải là người Long gia, đối với Lý Vân Tiêu cũng không khách khí, chỉ có hắn mới dám biểu lộ bất mãn, hừ nói:
- Có chuyện gì thì nói đi, vì chờ ngươi đã làm trễ nãi rất nhiều thời gian.
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- An tâm một chút chớ nóng, đợi ta nói ra, có thể ngươi sẽ không muốn đi Lang Hoàn Thiên a. Chư vị có khả năng tinh tế cảm thụ cổ lực lượng này một chút.
Nói xong, một cổ sức mạnh cuồn cuộn to lớn từ trên người dâng trào ra, như mưa móc rơi xuống, rơi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808231/chuong-3096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.