Lý Vân Tiêu vẫn lạnh lùng đứng phía trước, mắt châm chọc nhìn hắn.
Nội tâm Vương Tùng Hạc trầm xuống, rung giọng nói:
- Vân Tiêu công tử...
Lý Vân Tiêu nói:
- Bản Thiếu ở đây, các ngươi sinh tử ai còn có thể nắm trong tay?
Sắc mặt mọi người càng trắng bệch, không có chút huyết sắc nào, ngay cả chết cũng không thể a!
Lý Vân Tiêu vươn tay ra điểm một cái, hắc y nhân trên mặt đất kia nhất thời bay lên không trung, đầu thoáng cái nổ lên, một đoàn hồn quang màu vàng nhạt chậm rãi co quắp.
Hồn quang kia có dáng dấp của hắc y nhân, đang thống khổ giãy dụa, kêu rên, nhưng vẫn như cũ không làm nên chuyện gì.
Lý Vân Tiêu thủy chung mặt mang màu sắc trang nhã, Thần niệm khẽ động liền nhảy vào trong linh hồn người nọ, mạnh mẽ tìm tòi tất cả ký ức.
Linh hồn kia thống khổ giãy dụa chỉ chốc lát, rốt cục triệt để mất đi Linh thức, chậm rãi hóa thành năng lượng thuần túy nhất, tiêu tán trong thiên địa.
Toàn bộ đại điện triệt để tĩnh mịch, rút ra hồn phách đến trực tiếp Sưu Hồn, sau đó hồn phi phách tán, thủ đoạn như vậy đừng nói tận mắt nhìn thấy, dù là nghe cũng chưa từng nghe qua.
Nghe rợn cả người, lúc này bọn họ rốt cuộc minh bạch, Lý Vân Tiêu đã đạt đến một trình độ mà bọn họ không cách nào tưởng tượng, ngay cả ngưỡng vọng cũng không nhìn thấy bóng lưng!
Tân Như Ngọc càng sợ đến cả người run rẩy, trước đó hắn vạn niệm đều diệt, nghĩ thầm cùng lắm thì chết, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808225/chuong-3090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.