Chương trước
Chương sau
Lý Vân Tiêu nhăn mi, chỉ cảm thấy bốn phía có thêm không ít khí tức cường đại, toàn bộ lơ lửng ở trên không trung, không rõ sao bọn họ lại không có việc gì.
- Ha hả, có phải cảm thấy rất kỳ quái hay không?
Thanh âm của Phổ Thúc truyền đến, sau đó liền xuất hiện ở trước mặt mấy người, khóe miệng cười nhạt.
Lý Vân Tiêu như thực chất nói:
- Là có chút kỳ quái, vì sao ngươi xuất thủ đối phó chúng ta, sao các ngươi lại không bị bản địa ảnh hưởng, mong giải thích nghi hoặc.
Phổ Thúc khẽ cười nói:
- Kỳ thực rất đơn giản. Điểm thứ nhất, nếu các ngươi là bị không gian phong bạo cuốn vào, như vậy nói cách khác khẳng định không ra được, nếu không ra được liền ý nghĩa cả đời phải ở lại Tam Thập Tam Thiên, cuối cùng tất nhiên sẽ cùng chúng ta cướp giật tài nguyên mấy tầng phía dưới, nói cách khác, chúng ta sớm muộn là địch nhân.
Lý Vân Tiêu nói:
- Hiểu, nhưng mà ngươi nghĩ quá xa. Ta nhất định có thể đi ra.
Chính hắn cũng không biết vì sao tự tin như vậy, nhưng nói ra lại để cho Phổ Thúc sửng sốt, thật giống như là thực.
- Ha ha, nói như thật a!
Phổ Thúc cười như điên nói:
- Muốn từ nơi đây đi ra ngoài, cũng không phải là không có cách nào, đơn giản nhất chính là đánh vỡ trận này, nhưng ngươi có thể làm được sao?
- Đánh vỡ trận này...
Lý Vân Tiêu trầm mặc một chút, đừng nói hắn làm không được, mặc dù có thể làm được cũng sẽ không đi làm.
Phổ Thúc cười lạnh nói:
- Nếu không làm được, còn nói gì từ bên trong đi ra ngoài? Cuối cùng cũng phải đánh với chúng ta một trận? Tài nguyên trong Tam Thập Tam Thiên thật sự là rất khan hiếm, đã không thể cho các ngươi.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta sẽ nghĩ biện pháp đi ra.
- Ha ha, người không biết không sợ a!
Phổ Thúc cười một tiếng, hiển nhiên không muốn nhiều lời nữa, phất tay quát:
- Giết!
Những thuộc hạ kia lập tức vọt tới, mỗi người đều nhe răng cười, trên người bộc phát ra khí tức cường đại.
Lý Vân Tiêu cả kinh, vội vàng nói:
- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề thứ hai của ta, vì sao nơi đây chỉ có chúng ta bị ràng buộc?
Phổ Thúc cười nói:
- Ta sẽ ngu xuẩn nói cho các ngươi biết như vậy sao?
Trong mắt hắn tràn đầy sát ý cùng châm chọc.
Lúc này, trong bóng tối bốn phía, lần thứ hai hiện ra mấy thân ảnh, dần dần xuất hiện ở trước mắt Lý Vân Tiêu.
Những bóng người kia chia làm hai phái, sau khi hiện ra liền có thể cảm nhận được khí tức cường đại.
Một người trong đó nói:
- Mấy người này chỉ thường thôi, Phổ Thúc ngươi quá mức nhạy cảm.
Phổ Thúc hừ lạnh nói:
- Nhạy cảm? Đừng quá đánh giá cao mình, tuy rằng thực lực của chúng ta có khả năng xưng bá Tam Thập Tam Thiên, nhưng sinh linh từ ngoại giới tới dù sao cũng không quen, có trời mới biết có thần thông vũ kỹ gì, phải cẩn thận đối xử. Huống chi bọn họ độc thân đi tới tầng thứ 5, lại không bị thương chút nào, phải thận trọng.
Một người khác nói:
- Có thể thuận lợi đến tầng thứ 5, bất quá là kẻ phản bội dẫn đường mà thôi.
Phổ Thúc không vui nói:
- Bớt nói nhảm đi, nếu đã động can qua, vậy cùng lên đi, không nên lưu lại bất cứ cơ hội nào!
- Cơ hội? Ha ha, ba người chúng ta đồng loạt ra tay, cộng thêm Trọng Lực mười vạn lần, ngươi còn nói cơ hội? Ha ha!
Một người cười rộ lên nói.
Trong lòng Lý Vân Tiêu hơi rung, biết ba vị bá chủ của Tam Thập Tam Thiên đều đến đông đủ!
Hai bên từ từ hiển lộ ra thân ảnh, tổng cộng hai ba mươi người, toàn bộ hắc sắc cùng hoàn cảnh độc nhất vô nhị.
Phổ Lạc rung giọng nói:
- Phổ, Phổ Lực đại nhân. . .
Sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy, cũng không biết là bị Trọng Lực mười vạn lần áp chế tạo thành, hay là nhìn thấy thủ trưởng mà sợ.
Bên trái, một bóng người thân thể cao lớn cười lạnh nói:
- Phổ Lạc đại nhân, Bổn Tọa không nhận biết ngươi, lúc này nghìn vạn lần đừng kéo quan hệ.
Phổ Lạc:
- . . .
Một người phía bên phải lạnh lùng nói:
- Còn theo chân bọn họ lời vô ích cái gì, trực tiếp khởi động Tiểu Hồng Mông địa bài tiễn bọn họ quy thiên a!
Phổ Thúc cùng Phổ Lực đồng thời kêu lên:
- Được !
Người phía bên phải chính là Phổ A, tay bấm niệm thần chú, đồng thời ném ra một khối Ngọc Bài, hóa ra vô số Phù Văn.
Phổ Thúc cùng Phổ Lực cũng đồng thời đánh ra một khối Ngọc Bài, bất quá nhan sắc không đồng nhất, hiện ra ba loại ánh sáng hồng, lục, tử, ở trên không hội tụ, hóa thành quang vụ trắng xoá bắt đầu khởi động, bên trong có số lớn phù quang cuồn cuộn.
Chỗ đám người Lý Vân Tiêu đứng, cũng thay đổi sáng lên, có quang trụ trùng thiên, phảng phất hóa thành lao tù.
- A! !
Phổ Lạc phát sinh tiếng kêu bi thảm, xương cốt toàn thân không ngừng vỡ vụn, cơ thể càng ép thành thịt dán.
Trọng Lực trên Địa bài còn đề thăng!
Ba người Phổ A nghiêm mặt, khóe miệng châm chọc, một bộ bắt ba ba trong rọ, chờ xem mấy người bị Trọng Lực đập vụn.
Linh Mục Địch nhướng mày, nhìn chằm chằm dưới chân một hồi nói:
- Quả nhiên là toái phiến của Hồng Mông địa bài, năm đó vài món chí bảo cường đại nghiền nát lưu lại Hài Cốt sao?
Trên người Lý Vân Tiêu nổi lên kim quang, Bất Diệt Kim Thân ở dưới áp lực này cũng cảm thấy khó chịu, huống chi là người khác.
Ngạc Ngư hầu như khó duy trì hình thái, mơ hồ hóa thành phong hình, ở trên mặt đất xoay tròn.
Lý Vân Tiêu quát:
- Mọi người cẩn thận!
Hắn giơ tay, Đâu Suất Thiên Phong bay lên, tràn ra ánh sáng màu xanh, vừa bay lên không, liền mạnh mẽ trầm xuống, đập hướng địa bài!
Đâu Suất Thiên Phong ngưng tụ sáu loại Thổ Hệ nguyên tố, trọng lượng vô pháp đánh giá, lúc này càng tăng thêm mười vạn lần!
Núi này vừa ra, ba người Phổ A liền cảm nhận được dị dạng, một loại cảm giác xấu hiện lên trong lòng.
Nhưng không đợi bọn họ phản ứng, Đâu Suất Thiên Phong rớt xuống, không gian liền ầm ầm nổ tung, lục quang còn hạ xuống, địa bài liền trực tiếp bể nát, hóa thành vô số bột mịn tứ tán!
Vù vù!
Huyền Khí vỡ vụn thành bột phấn, hướng trên người Quần Ma tạc đi, tất cả mọi người không kịp đề phòng, căn bản không có bất kỳ chuẩn bị gì, đã bị bột phấn bắn trúng, vết thương rậm rạp chằng chịt.
- A! !
Không ít Ma Vật đau đến nhe răng, tiếng kêu không ngừng.
Mà giờ khắc này Đâu Suất Thiên Phong đã lớn thập bội, không gian chung quanh xoay tròn liên tục, phạm vi ảnh hưởng càng lúc càng lớn.
- Tại sao có thể như vậy?
Lý Vân Tiêu cũng thất kinh, cảm thụ được trọng lượng bốn phía Đâu Suất Thiên Phong cực lớn, như là vô số chất lượng áp súc cực điểm, hầu như có trọng lượng vô tận, đập ra một cái lỗ đen thẳng xuống dưới, không ngừng thôn phệ xung quanh.
Linh Mục Địch quát:
- Cẩn thận! Trọng lượng của Đâu Suất Thiên Phong thoáng cái lật hơn mười vạn lần, không gian tầng này không chịu nổi, muốn sụp xuống!
- Không gian sụp xuống?
Đám người Phổ A đều là mắt choáng váng, không rõ không gian sụp xuống là có ý gì, nhưng lấy tình huống trước mắt xem ra cũng không phải chuyện gì tốt.
Tuy Hồng Mông địa bài có thể đề thăng mười vạn lần trọng lượng, thậm chí càng cao, nhưng phải ở trong quy tắc tầng này a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.