Ngô Đại Thành bắn thân kiếm ra, phát sinh kiếm minh, thư nhân tâm tỳ, một bộ hưởng thụ lắng nghe, nói:
- Một phần tư Thế giới kiếm, hậu nhân xưng nó là Chân Ngã Vô Tướng.
- Chân Ngã Vô Tướng...
Trần Đoạn Thiên thì thào suy nghĩ, hai tay chắp ở sau lưng, cũng đứng yên trên trời cao, tựa hồ nghe lấy Kiếm âm.
- Kiếm âm nghe xong, nên biểu hiện a.
Ngô Đại Thành nói.
- Hồi lâu chưa từng nghe qua kiếm âm như vậy, tốt, rất tốt.
Trần Đoạn Thiên thản nhiên nói:
- Để báo đáp lại, ta cũng để cho ngươi xem một đoạn Kiếm Vũ.
Thân ảnh hắn khẽ động, nhất thời vô số kiếm mình vang lên, toàn bộ Kiếm Phong lộ ra sáng loáng một mảnh.
Ngô Đại Thành hơi biến sắc, cầm kiếm trở ra, không ngờ phát hiện bốn phía đã bị Kiếm Giới bao phủ, vô số loại bảo kiếm lăng không hóa hình, không ngừng bay lượn.
- Kiếm Vũ phong huy!
Thanh âm của Trần Đoạn Thiên lạnh như băng truyền đến, trong thanh âm còn mang theo một tia kích động cùng chờ mong.
Hư không không thấy bóng dáng, chỉ có bảo kiếm vô tận bay múa, như là lá rụng, theo gió bay khắp bầu trời.
Ngô Đại Thành cầm kiếm quét ngang một vòng, nhất thời hóa ra hai đạo thân ảnh, sau đó ba đạo, bốn đạo... Tổng cộng chín đạo nhân ảnh, mỗi người đều cầm kiếm, múa ra một đạo kiếm quyết.
Cửu kiếm đấu hàng vạn hàng nghìn kiếm phong.
Vô số kiếm ảnh lộn xộn bắn ra, phát sinh thanh âm kịch đấu "thình thịch phanh", kéo dài không dứt.
Toàn bộ hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808186/chuong-3051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.