Trong trận một gã nam tử bận huyền bào vẻ mặt cười khổ, trên người đều là huyết.
Đan dược mang theo cũng đã ăn sạch, trước còn chống đở chờ cứu viện, nhưng liếc nhìn lại, Yêu Thú rậm rạp chằng chịt, là sẽ không khả năng có người đến cứu bọn họ, dựa vào chính mình phá vòng vây càng là người si nằm mơ.
- Ha hả, không có gì không cam lòng. Cảnh tượng đồ sộ như vậy, có mấy người gặp qua, chết thì chết, tướng quân khó tránh khỏi chết trước trận a.
Một nam tử sắc mặt khôi ngô, phảng phất nhìn thấu sinh tử, trên người hắn có mấy lỗ thủng không ngừng chảy huyết, nhìn thấy mà giật mình.
Một người khác nói:
- Vũ Trác đại nhân nói đúng, đi lên con đường tu luyện này, ai mà không đem cổ thắt ở trên túi quần, hôm nay bị vây là vận mệnh chúng ta đã như vậy. Không bằng buông tay đánh một trận, giết nhiều mấy con yêu thú, vì Thiên lĩnh giảm ít một chút áp lực.
Đồng tử của Vũ Trác co lại, bắn ra tinh mang, quát:
- Hảo, triệt hồi phòng ngự, xem ai có thể giết nhiều, cũng không uổng phí một đời thống khoái này!
Bọn họ tổng cộng bảy người, chỉ có năm người kết ra Phòng Ngự Trận Pháp, hai người còn lại thương thế quá nặng, nằm ở trung tâm trận pháp.
Hai người kia cật lực giơ tay lên, đều nói:
- Các ngươi đi giết Yêu Thú đi, không cần phải xen vào chúng ta.
Nam tử huyền bào nở nụ cười một tiếng, nói:
- Vậy xin lỗi.
- Triệt!
Hắn lệ quát một tiếng, Phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808180/chuong-3045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.