- Nghĩ tới Kỳ Thắng Phong danh khắp thiên hạ, xưng bá một đời, cuối cùng được Nhục Thân Thành Thánh, nhưng cũng khó thoát khỏi tử vong. Trước tích nhân, hôm nay quả, đâu là đầu đâu là cuối? Vương bá chi đồ, mưu lược vĩ đại, không bằng ta ngươi Thần Tiên Quyến Lữ, tiêu diêu tự tại.
Trong lòng Khúc Hồng Nhan nở hoa, ỉ ôi ở bên thân Lý Vân Tiêu:
- Chỉ mong giờ này khắc này, có thể Thiên Trường Địa Cửu.
Lý Vân Tiêu ôm nàng vào lòng, nhìn kỹ nga mi.
Lúc này gió núi se se, mang theo mùi thơm ngát, thiên địa mở mang, chỉ còn hai người gắn bó.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nhân sinh trên đời, như phù du chớp ảnh, như phi hồng sương sớm, không cầu Vương Bá chi đồ, chỉ cầu đạo tâm kiên định, chưa từng có từ trước đến nay, cũng đã đủ rồi. Kiếp này, ta dắt tay ngươi, đi hướng cuối cùng.
Trong lòng Khúc Hồng Nhan ấm áp, nhẹ giọng nói:
- Thật ước ao Lệ Hoa Trì cùng Tuyết Thần Hề, có khả năng vứt bỏ hết thảy, đi tới chân trời góc biển, lưu truyền cổ kim.
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Thiên địa là lô, mặc dù bọn họ muốn hào hiệp, lại thật có thể hào hiệp sao, nếu thiên hạ đại loạn, Yêu Tộc quật khởi, thông đạo Ma Giới mở ra, tất cả mọi người ở trong thiên địa này, ai cũng trốn không thoát.
Khúc Hồng Nhan dung nhan nghiêm lại, gật đầu nói:
- Phi Dương nói cực phải, chúng ta liền nỗ lực xoay chuyển càn khôn.
Lý Vân Tiêu cười khổ một tiếng, lắc đầu nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808178/chuong-3043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.