Chương trước
Chương sau
Kỳ Thắng Phong đang muốn ra tay bổ thêm một đao, Lý Vân Tiêu ngăn cản hắn, nói:
- Chờ một chút!
Hai người nhìn qua Thí Quân, nhìn thấy thân hình của hắn dung nhập vào giới bích được một phần ba.
Kỳ Thắng Phong cả kinh nói:
- Hắn muốn chạy trốn!
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Cho hắn đi thôi, hắn chỉ là một trong đám Ma Quân ở giới bích mà thôi, giết hắn ý nghĩa cũng không lớn, chúng ta nên quan sát hắn cần bao lâu mới có thể vượt qua.
Kỳ Thắng Phong cũng tán thành cách nói của Lý Vân Tiêu, lẳng lặng quan sát.
Thân thể Thí Quân dung nhập được một nửa, hắn xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào hai người, dường như muốn ghi nhớ dung mạo hai người này vào đầu vĩnh viễn.
Ánh mắt của hắn cuối cùng nhìn qua kiếm trong tay Lý Vân Tiêu, lộ ra thần sắc khát vọng yêu dị, duỗi đầu lưỡi màu đỏ ra liếm môi.
- Ah ah! !
Nguyên Đức hét lên thống khổ, tức giận nói:
- Nhanh, nhanh cút ra khỏi thân thể ta.
Thân thể Thí Quân đã dung nhập vào giới bích hoàn toàn, thân thể Nguyên Đức cũng chạm vào giới bích, không có bất kỳ âm thanh gì, trơ mắt nhìn hắn bị giới lực nghiền áp, hóa thành ma khí nguyên thủy nhất.
Nội tâm hai người chấn động, một tên cường giả đăng phong tạo cực đã chết như thế.
Một gã cường giả đăng phong tạo cực, phó hội trưởng Hóa Thần Hải, cứ như vậy biến mất không có chút động tĩnh gì.
Thật lâu, Kỳ Thắng Phong mới hừ một tiếng, nói:
- Chơi lửa có ngày bị lửa thiêu!
Lý Vân Tiêu lâm vào trầm tư, nói:
- Vì sao dùng lực lượng Nguyên Đức chạm vào giới lực thì lập tức chết đi, Thí Quân từ Ma giới đi tới đây, trên giới bích còn có rất nhiều gương mặt người, chúng không ngừng thẩm thấu giới lực, chúng làm sao làm được?
Kỳ Thắng Phong sững sờ nói:
- Ta cũng không nghĩ tới, nhưng trong Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải mới có tư liệu như vậy, chờ ta về lại tra xem. Mà nghiệt đồ kia hơn phân nửa biết chút gì đó.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Lỗ Thông Tử tất nhiên biết rõ, hơn nữa Thí Quân và Nguyên Đức dính vào nhau hắn cũng biết được, gây chuyện không tốt Thí Quân có thể xuyên qua giới lực là nhờ công lao của hwans.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong âm trầm như nước, lạnh giọng nói:
- Nghiệt đồ này thật lớn mật, cái gì cũng dám chơi! Hắn đã to gan như vậy, chắc chắn có cảm giác mình đã nắm tất cả.
Trong mắt của hắn bắn ra tinh quang, nói:
- Không bằng ta và ngươi liên thủ tiêu diệt nghiệt đồ đó đi.
Lý Vân Tiêu đã giật mình, vội noi:
- Ngàn vạn không được! Không nói đến chúng ta liên thủ có thể giết hắn hay không, cho dù có thể, tổng trưởng Hóa Thần Hải vừa chết, tất nhiên sẽ làm thiên hạ xôn xao, có sẽ làm Hóa Thần Hải sụp đổ.
Kỳ Thắng Phong khó chịu phất tay áo một cái, khẽ nói:
- Ngươi làm việc do dự, băn khoăn quá nhiều.
- Có sao?
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi.
Kỳ Thắng Phong nói:
- Hiện tại Nguyên Đức đã chết, nghiệt đồ này sớm muộn gì cũng tìm chúng ta, không bằng tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ gặp nạn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đại nhân quay lại Hóa Thần Hải vốn chính là muốn đối phó hắn, còn sợ hắn tìm tới tận cửa sao?
Kỳ Thắng Phong nói:
- Ta đánh giá thấp thực lực nghiệt đồ này, vừa rồi trong thiên uyên, nếu không phải lão hữu thi triển thân ngoại hóa thân, sợ là hắn đã ra tay.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
- Hảo hữu đại nhân. . Có thể uy hiếp Lỗ Thông Tử?
Kỳ Thắng Phong nói:
- Mộng Linh chân quân!
- Cái gì? Là hắn, khó trách!
Lý Vân Tiêu thần sắc biến hóa mấy lần, Mộng Linh chân quân hắn chỉ nghe nói qua, là người thần bí nhất trong Thánh Vực.
- Đại nhân sợ Lỗ Thông Tử biết được Mộng Linh chân quân rời khỏi, trực tiếp dùng át chủ bài đại chiến sao?
- Nếu thật sự là như thế, với lực lượng của ta và Bạc Vũ Kình thật sự không cách nào chống lại được.
Kỳ Thắng Phong lo lắng, vốn tin tưởng mười phần đi tới Hóa Thần Hải, hiện tại xem ra tình thế còn hỏng bét hơn hắn nghĩ nhiều.
Hắn nhìn qua Lý Vân Tiêu, ánh mắt khẩn trương, nói:
- Ta biết rõ trong thánh khí của ngươi có nhiều cường giả, nếu như có thể giúp ta, hơn phân nửa có thể chống lại hắn.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Đại nhân quá để mắt ta, tồn tại như Thí Quân, không biết còn có mấy tên đang ở trong Thiên Võ Giới, nếu như tầm mười, chỉ sợ thiên hạ không ai gánh nổi.
Chi!
Kỳ Thắng Phong đã giật mình, cả kinh nói:
- Tầm mười, ngươi đừng dọa ta!
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu có một Ma Quân có thể phá giới đi ra, vì sao không có thứ hai, đệ tam? Đại nhân cứ như vậy xác định hành thích vua là duy nhất một?"
Kỳ Thắng Phong nghe cách nói của Lý Vân Tiêu làm sợ ngây người, nhưng cũng có khả năng này.
Những Ma Quân này xuất hiện tại Thiên Võ Giới, chuyện đầu tiên cần làm chính là vượt qua uy áp giới lực, từ tình huống Nguyên Đức mà nhìn, bọn chúng sẽ phụ thân lên người ma tu, dùng cách này thích ứng giới lực Thiên Võ Giới.
Hai người đồng thời biến sắc, dường như nghĩ đến cái gì, lúc này lộ ra thần sắc hoảng sợ.
Kỳ Thắng Phong trầm giọng nói:
- Ngươi nói!
Hắn muốn nhìn Lý Vân Tiêu có chung suy nghĩ với hắn hay không.
Lý Vân Tiêu nuốt nước bọt, nói:
- Hẳn là Lỗ Thông Tử truyền bá ma công ra ngoài, khiến cho ma tu tăng lên mãnh liệt, là vì...
Hai người thấy nội tâm lạnh giá.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong vô cùng khó coi, hiển nhiên hắn cũng là nghĩ đến điểm này.
- Khục khục, Phi Dương và sư tôn quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, không hỗ là tâm phúc đại họa của ta.
Một tiếng nói già nua vang lên bên tai hai người.
Lý Vân Tiêu và Kỳ Thắng Phong toàn thân run lên, chỉ cảm thấy nội tâm sợ hãi, không cảm nhận được chút nhiệt độ nào.
Chỉ thấy trong khe hở thông đạo, Lỗ Thông Tử lẳng lặng đứng ở đó, sắc mặt an tường, trên người lộ ra khí tức tang thương cổ xưa, còn có khí tức thượng vị giả làm người ta hâm mộ.
- Nghiệt đồ! Ngươi thật sự cái gì cũng dám làm, ngươi muốn trở thành tội nhân thiên cổ sao?
Kỳ Thắng Phong nổi giận, sắc mặt tái nhợt.
Lỗ Thông Tử nói:
- Sư tôn nói lời này là muốn ta lưu danh thiên cổ sao? Đồ nhi thật cao hứng vì được sư tôn tán dương như vậy.
Lý Vân Tiêu nói:
- Thuật trưởng đại nhân, vì sao phải làm như vậy, chẳng lẽ không sợ tu ma công tẩu hỏa nhập ma sao?
Lỗ Thông Tử cười nhạt một tiếng, nói:
- Đã luyện ma công, tự nhiên chính là nhập ma.
Kỳ Thắng Phong kinh ngạc đứng ở đó, nhìn qua Lỗ Thông Tử, thật lâu mới nói:
- Đồ nhi ta ah, phong ấn nơi đây lại, cũng phái trọng binh gác, vi sư sẽ mang sư đệ ngươi rời khỏi Hóa Thần Hải, vĩnh viễn không hề bước vào một bước.
Lý Vân Tiêu giật mình, Kỳ Thắng Phong nói lời này chẳng khác gì nhận thua, mang trọn Hóa Thần Hải giao cho Lỗ Thông Tử.
Nhưng như vậy thật tốt sao? Nếu là trước kia, hắn tự nhiên mừng rỡ nhìn thấy, nhưng bây giờ hắn hiểu Lỗ Thông Tử quá sâu, Hóa Thần Hải sao có thể giao cho người như vậy chứ? Ta thà rằng cho Kỳ Thắng Phong cầm quyền còn tốt hơn.
Lỗ Thông Tử cười nói:
- Sư tôn đang tức giận đồ nhi rồi, muốn cả đời không gặp đồ nhi nữa sao? Còn nữa, sư tôn nguyện ý rời khỏi, sư đệ thì sao? Hắn thật nguyện ý sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.