Chương trước
Chương sau
Đột nhiên đồng tử Kỳ Thắng Phong co lại, bắn ra hai đạo hàn quang.
Bộ pháp của Lỗ Thông Tử nhìn như rất tùy ý, kì thực ẩn chứa lĩnh ngộ thiên đọa cực cao, hắn hừ lạnh một tiếng, đi lên phía trước một bước, trực tiếp ép tới.
Lỗ Thông Tử lại bước tới trước mặt một bước, lướt ngang ba bước, tránh né mũi nhọn, cười nói:
- Nếu sư tôn cảm thấy Huyền Hoa không đủ tập thể dục, vậy để cho Nguyên Đức đại nhân luyện tập với sư tôn nhé? Nguyên Đức đại nhân cũng là võ giả ma tu, hoàn toàn cùng mạch với sư tôn đấy.
Sắc mặt Nguyên Đức lạnh như băng, ánh mắt vẫn không có rời Kỳ Thắng Phong, nghe được Lỗ Thông Tử nói câu này, lập tức thuấn di tới trước mặt Kỳ Thắng Phong, không nói hai lời, lập tức kết ấn đánh tới một chiêu.
- Đầy tớ nhỏ vô lễ!
Kỳ Thắng Phong giận dữ, trực tiếp không nói mà động thủ là vô lễ.
Kiếm thế của hắn quét qua như một dải lụa ngang trời, "Oanh" một tiếng, kiếm quang bổ Nguyên Đức thành hai nửa.
Nhưng thân ảnh Nguyên Đức vỡ ra chỉ là tàn ảnh nhàn nhạt mà thôi.
Kỳ Thắng Phong khinh thường cười lạnh một tiếng, trở tay một kiếm, hắn quét qua bên trái một chiêu, lập tức ma khí hiện ra, hóa thành chân thân Nguyên Đức, sắc mặt băng lãnh, lăng không đánh ra một chưởng.!
Phanh!
Kỳ Thắng Phong xoay người, cầm kiếm hoành trước ngực, ma chưởng vỗ vào thân kiếm, âm dương chấn động, lực lương không ngừng khuếch tán ra chung quanh.
- Hừ, ma tu cũng dám càn rỡ trước mặt bổn tọa.
Thân kiếm run lên, lập tức kiếm âm trở nên thê lương, trên thân kiếm xuất hiện nhiều ngọc long quấn lấy Nguyên Đức!
- Cái gì?
Nguyên Đức ăn cả kinh, khoảng cách này quá gần, hắn căn bản không tránh kịp, chỉ có thể hét lớn một tiếng, một tay bấm niệm pháp quyết. Một tầng ma quang hiện ra trên thân thể, thân thể dung nhập vào hào quang, thân hình âm tình bất định.
Ầm ầm!
Kiếm khí hóa rồng chém ngang bầu trời, hào quang sinh ra, ma khí khuếch tán trong hào quang, sau đó hào quang ngưng tụ thành tiểu cầu, hiển hiện trong lòng bàn tay Nguyên Đức, quát to một tiếng:
- Ma bạo!
Quang cầu sinh ra một tia chấn động, Kỳ Thắng Phong lập tức thầm hô không tốt, hắn lui nhanh ra phía sau, đột nhiên không gian xuất hiện bình chướng đè ép hai người.
Quang cầu màu đen này nổ tung, cả hư không bị nghiền nát, ma lực khôn cùng bị đẩy ra đánh thẳng vào người Kỳ Thắng Phong, bức hắn lui ra sau vài bước, đồng thời ma nguyên đầy trời không ngừng cắn nuốt hắn.
Hai mắt Lý Vân Tiêu bắn ra hào quang, trực tiếp xem thấu ma vụ, Kỳ Thắng Phong đặt mình ở trong đó, một tay cầm kiếm, một tay bấm niệm pháp quyết, ma vụ đầy trời hóa thành các loại hung tướng, không ngừng cười vang thê lương.
Kỳ Thắng Phong cười lạnh, tay trái đánh thẳng vào hư không, ma nguyên đầy trời bị hút vào bên trong tay trái, ngón tay của hắn như vẽ ra thiên quân vạn mã.
Lúc này sát khí đằng đằng, tư thế hào hùng, những hung tướng giết ra khỏi ma vụ.
Nguyên Đức bị vụ nổ chấn động bay ra phía sau, hai tay bấm niệm pháp quyết thật nhanh, vô số ma phù không ngừng lóe lên trong hư không.
Đột nhiên trong người có tiếng rống to vang lên, thân thể không ngừng bành trướng, lăng không tăng thêm mấy lần giống như Chân Ma cự linh, đầu sinh ma giác , hai mắt bắn ra hung quang sáng ngời.
Ầm ầm!
Thiên quân vạn mã giết ra khỏi ma vụ, thân ảnh Kỳ Thắng Phong dần dần hiện ra, tay phải giơ lên cao, trong lòng bàn tay ngưng tụ dây xích màu đen, thoáng cái lăng không kết trận, đánh ra mấy trăm đạo hào quang.
Thu!
Kỳ Thắng Phong một tay bấm niệm pháp quyết, hắn lại mỉa mai.
Dây xích ngâm đen kêu "Ào ào", lập tức co rút lại, nó khóa chặt Nguyên Đức.
Nguyên Đức bị xiềng xích quấn quanh không thể nhúc nhích, hắn an tĩnh lại, ngay cả khí tức cũng không thể phát ra được.
Trên mặt Huyền Hoa cả kinh, nói:
- Xảy ra chuyện gì?
Liễu Phỉ Yên cảm thấy sầu lo thật lớn, Nguyên Đức giờ phút này trợn mắt nhìn, hắn giãy dụa vài cái nhưng vô lực, không thể giãy giụa thoát khỏi dây xích.
Lỗ Thông Tử hoảng sợ nói:
- Ma nguyên tỏa?
Tinh quang trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra ngoài, ma nguyên tỏa vốn bị mình đoạt được, trong trận chiến lúc trước bị Kỳ Thắng Phong đoạt đi, đây thật sự là vũ khí cực mạnh đối phó ma tu, có thể phong tỏa ma nguyên.
Kỳ Thắng Phong cười lạnh nói:
- Đồ nhi tốt nha, trí nhớ của ngươi không tốt rồi, hay là cố ý để cho phế vật ngu xuẩn này chịu chết? Chơi ma công trước mặt vi sư, không phải định tìm chết hay sao?
Ánh sáng xanh hiện ra trong tay Kỳ Thắng Phong, hóa thành một cái đỉnh to lớn, trực tiếp phóng ra đại trận, phù văn bên trong không ngừng xoay tròn.
Nội tâm Lý Vân Tiêu cả kinh, đây là tiểu đô thiên minh luân trận, đây là trận pháp có quy tắc sắc bén nhất trong thiên địa vạn pháp, đại trận này không gì không trảm được.
- Chết!
Kỳ Thắng Phong quát một tiếng, trong tay có hào quang màu xanh lóe lên, đại trận trên cao chém xuống.
- A....
Liễu Phỉ Yên nhịn không được cả kinh kêu một tiếng, hoảng sợ che miệng lại.
Cự linh Nguyên Đức đang bị tiểu đô thiên minh luân trận chém xuống.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu co rút lại, chỉ thấy cự linh bị chém ra làm hai, ma khí không ngừng khuếch tán ra, tiêu tán như pháo hoa.
Kỳ Thắng Phong cảm thấy không đúng, dự cảm không tốt sinh ra trong lòng, hắn nhìn thấy thân thể Nguyên Đức tiêu tán, ma nguyên tỏa rơi từ trên cao xuống.
Sau khi cự linh tản ra, chân thân Nguyên Đức xuất hiện, xiềng xích nằm trong tay trái của hắn, hơn nữa hắn tay phải không ngừng bấm niệm pháp quyết, càng lúc càng nhanh!
Rầm rầm!
Ma nguyên tỏa bay ra khỏi tay hắn, lại trói Kỳ Thắng Phong, Kỳ Thắng Phong kinh ngạc quên cả né tránh, trực tiếp bị dây xích trói thành bánh chưng.
Biến hóa này lam người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
- Ha ha, sư tôn chủ quan.
Lỗ Thông Tử đắc ý nói:
- Ma nguyên tỏa là thần vật tổ tiên dùng để khắc chế ma vật, trên đời mặc dù chỉ còn lại một cái, nhưng trân quý hơn ma nguyên tỏa chính là tư liệu nghiên cứu. Sư tôn tin tưởng vào lực lượng ma nguyên tỏa, mà đồ nhi lại tin tưởng vào thành quả nghiên cứu của các hiền triết đấy.
Kỳ Thắng Phong cau mày, lại không lên tiếng.
Lỗ Thông Tử tiếp tục nói:
- Nghiên cứu về tu ma và phá ma, đồ nhi chưa từng dừng lại, tuy chế tạo ra phá ma tiễn không bằng ma nguyên tỏa, nhưng lại giúp ta tìm ra biện pháp đối phó ma nguyên tỏa.
Kỳ Thắng Phong khen:
- Ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi, mặc dù là vi sư cũng kiêng kị ngươi vạn phần, nhưng không thể không bội phục, cũng không hổ là đồ đệ đắc ý của ta.
Lỗ Thông Tử nói:
- Sư tôn hiện tại không có sợ hãi, chắc hẳn ma nguyên tỏa cũng không làm gì được sư tôn.
Thân thể Kỳ Thắng Phong chấn động, hắn cười lạnh, lập tức minh luân chi quang hiện lên, âm thanh kim loại chấn động, ma nguyên tỏa bị chém đứt, hai tay của hắn thu nó lại.
Lỗ Thông Tử nhìn ra Kỳ Thắng Phong không có chiến ý, mỉm cười nói:
- Sư tôn cảm thấy Nguyên Đức như thế nào, còn khảo sát tu vị đệ tử không?
Kỳ Thắng Phong lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy, thông qua tu ma bước vào siêu phàm nhập thánh, xem như thiên tư trác tuyệt, là nhân tài hiếm có của Hóa Thần Hải. Về phần ngươi nha, người như vậy cam tâm dưới ngươi, có thể thấy được năng lực của ngươi rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.