Lý Vân Tiêu nhìn thấu tâm tư của hắn, cười thầm nói: mặt tùy tâm sinh, nhìn ngươi ngốc cũng không phải bộ dáng hiền lành gì, hiện tại chắc chắn đang suy nghĩ mưu ma chước quỷ.
Ánh mắt Tinh Thuần chớp động, suy tư một hồi mới hồi phục tinh thần lại, ánh mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu trở nên hiền lành, nói:
- Ngươi tên là gì?
Lý Vân Tiêu nói:
- Tiểu nhân là Xa Vưu!
- Xa Vưu? Cái tên rất nát, ngươi đi tới Thuật Thần Điện đưa đan dược, sau khi trở về đi tới chỗ ta tìm ta, ta có việc cần ngươi đi làm. Với tư cách thù lao, bổn tọa nguyện ý tìm cái tên thật êm tai cho nguoi.
Tinh Thuần đánh ấn ký lên người Lý Vân Tiêu.
". . ."
Lý Vân Tiêu im lặng, nói:
- Cái tên đúng là rất nát, điểm ấy ta đồng ý, nhưng mà lấy tên mới thì thôi đi.
Sắc mặt Tinh Thuần trầm xuống, lạnh giọng nói:
- Như thế nào, ngươi cảm thấy thù lao không tốt hay là không đủ?
Lý Vân Tiêu: ". . ."
Hắn chỉ cảm thấy người trước mặt mười phần đang hận, thật muốn một chưởng đánh chết hắn, nhưng nhịn xuống, nói:
- Không phải. . .
- Hừ! Bổn tọa đọc đủ thứ thi thư, phần lớn người khác đi cầu ta, ta còn mặc kệ.
Tinh Thuần lấy "Chỗ tốt" đặt tên làm cho đối phương không hài lòng lắm, lại lấy một viên đan dược màu trắng ra, đưa lên, nói:
- Ăn nó.
Lý Vân Tiêu đã giật mình, che miệng lại, nói:
- Đan dược sao có thể ăn bậy?
Hắn nhìn thấy bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808138/chuong-3003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.