Ninh Khả Nguyệt lạnh nhạt nói:
- Không khách khí, nếu đã quan tâm thì phải làm tới cùng, làm cho các ngươi một đi không trở lại mới tốt.
Lực lượng trên người nàng bộc phát, một huyết nguyệt hiện ra sau lưng nàng, chiếm cứ nửa bầu trời, nó rất đẹp.
Trên huyết nguyệt có kinh mạch ẩn hiện, phía trên có phù văn cổ quái cùng với các loại trận pháp, giống như tác phẩm nghệ thuật.
Nhưng nó là sinh linh sống sờ sờ, đột nhiên mở mắt ra.
Lúc nó mở mắt ra, cả bầu trời trở nên thanh tịnh, giống như đượt gột rửa qua.
Nội tâm mọi người chấn động, một cảm giác khác thường hiện ra trong đáy lòng, sau khi con mắt kia đảo qua thân thể chẳng khác gì ngàn vạn năm trôi qua, biến hóa tang thương vô tận.
- Đây là. . .
Mọi người lúc này lâm vào hoảng hốt, phát hiện thời không bị thay đổi, bản thân mình đang ở trong thiên địa xa lạ.
Mọi người lăng không đứng đó, hiện tại toàn bộ chân đạp đại địa, phía dưới là nham thạch dày đặc, cho người ta cảm giác rất chắc chắn, tầng nham thạch này kết cấu cực kỳ cổ xưa.
- Loại linh khí này...
Không ít người giật mình, chỉ cảm thấy linh khí thổi qua mặt, lúc này Thiên Vũ Đại Lục còn là linh sơn bảo địa linh khí dồi dào.
Thiên Chiếu Tử ngồi xổm xuống vuốt tầng nham thạch, sắc mặt trở nên quái dị, cả kinh nói:
- Thái Cổ Cương Nham!
Trong đó không ít người tinh thông thuật đạo, còn có mấy cường giả thuật uyển của Hóa Thần Hải cũng kinh hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808118/chuong-2983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.