Miễn là hai người này không gây chuyện, với lực lượng hiện tại của Hoang không cần bất cứ ai trợ giúp.
Ninh Khả Nguyệt nói:
- Đại nhân tuyệt đối đừng tức giận, chẳng qua là xem xét thời thế, trước khác nay khác thôi.
Hoang tức run người:
- Giỏi, hai ngươi rất giỏi!
Nhưng lúc này dù là một đống phân thì Hoang cũng phải nuốt vào, chờ về sau tính sổ.
Hoang nổi khùng chỉ huy đại quân:
- Giết, giết, giết!!!
Hoang hét to:
- Giết sạch, giết hết!
Đại quân yêu tộc tăng vọt sĩ khí, hơn năm ngàn người như châu chấu tràn ra, bao vây binh khí giết chóc. Số yêu tộc còn lại xông hướng ba chiếc chiến hạm.
Hoang lắc người xuất hiện trên chiến hạm, lực lượng bá đạo khuếch tán. Đám người đang trị thương trên chiến hạm giật nảy mình, chạy tứ tán.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chiến hạm vốn bị hỏng giờ không chịu nổi khí thế của Hoang thoáng chốc nổ tung.
Vụ nổ mạnh mẽ làm nhiều người trốn chậm bị cuốn vào, trong khoảnh khắc tan xương nát thịt.
Hoang cuồng cười:
- Ha ha ha! Chết đi!
Tất cả uất ức vừa rồi đều được trút ra, một đấm đánh hướng đám vũ giả chạy trốn.hắc ám buông xuống như trên bầu trời có cái mồm máu to há ra nuốt tọn mọi người.
Hắc ám biến mất, những người này cũng mất tích, hoàn toàn mất tăm.
Người trên hai chiếc chiến hạm khác sợ tái mặt.
- A?!
Quá là khủng bố.
Vi Thanh biến sắc mặt bay xuống chiến hạm, chộp lấy Mộng Bạch:
- Đi!
Nơi này không thể ở lâu, đừng nói Quy Khư và Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808111/chuong-2976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.