- Ngươi bảo ta làm sao tin ngươi đây?
Giọng nói Khúc Hồng Nhan truyền từ dưới đất ra, lại không thấy bóng dáng.
Cố Thanh Thanh cười hì hì, nói:
- Bổn cô nương chính là tiền bối của ngươi, ngươi là đồ tôn của Du Quân đúng không? Khanh khách, phải biết rằng Du Quân chính là đồ tôn của bổn cô nương đấy.
Khúc Hồng Nhan lại không nói chuyện, đột nhiên một đạo tử khí ngưng tụ dưới đất, chư thiên tinh thần sáng ngời.
Một đạo kiếm khí hội tụ vô số tinh mang, xoáy lên ngàn sóng, phá phong bay đi!
Đột nhiên chiến trường biến thành buồn thảm, cảnh tượng như tu la địa ngục, ngưng tụ vong hồn và lệ khí của các cường giả, đột nhiên bị ánh sáng tím chiếu vào thì nhường ra một lối đi.
Hoang hoảng hốt, uy lực một kiếm này, mặc dù là hắn cũng không dám đón đỡ, quát:
- Tản ra!
Không ít người tránh né không kịp đã bị một kiếm kia chém thành phấn vụn, một con đường trống trải xuất hiện trên chiến trường
Cả chiến trường đối diện một kiếm này liền yên tĩnh lại.
Sau đó một thân ảnh uyển chuyển xuất hiện, nàng giống như gió quét qua, trong chiến trường này dường như an tĩnh lại, trong tuyệt vọng sinh ra một tia cảm giác mỹ hảo.
Loong coong!
Một tiếng kiếm âm kêu vang, thân ảnh ấy chẳng biết đi qua mọi người vào lúc nào, một kiếm đâm về phía Lý Vân Tiêu.
Bắc Quyến Nam kinh hãi, muốn ra tay ngăn cản nhưng lại tác động tới thương thế, đau đớn vô cùng kịch liệt.
Thiên địa độc thân và độc tố tẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808093/chuong-2958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.