- Ha ha ha!
"Lạc Vân Thường" cười ha hả, đặt tay xuống, nhìn qua Lý Vân Tiêu mặt không chút máu, khẽ nói:
- Coi như ngươi còn có chút lương tâm.
Lý Vân Tiêu: "..."
"Lạc Vân Thường" hừ lạnh nói:
- Tiểu tình lang thiên tư đúng là dọa người, chỉ nhìn một cái có thể mô phỏng như thật. Nhưng việc này tin hay không là do tiểu bạc phơ quyết định. Tóm lại bổn cô nương chết thì Phạm Yêu Thánh Công vĩnh viễn chôn vùi trần thế, có lẽ mấy chục vạn năm sau xuất hiện cũng không chừng.
Lý Vân Tiêu thấy nàng nói như vậy, nếu không phải tượng thánh trong tay của hắn, sợ là mình cũng sẽ tin là thật. Hắn phiền muộn hừ lạnh một tiếng, chính mình lại không thể lấy tượng thánh ra, xem Mạch rất bức thiết với tượng thành, không nên rước họa vào thân.
Hơn nữa hắn nhất sợ chính là bức Cố Thanh Thanh tới đường cùng, nói không chừng thật vặn đầu Lạc Vân Thường xuống.
Mạch dường như có quyết định, nói:
- Tốt, chỉ cần có một tia khả năng đạt được Phạm Yêu Thánh Công, bổn tọa sẽ giữ ngươi lại, nhưng nếu ngươi gạt ta, chờ đợi ngươi cũng không phải chỉ là hút máu đơn giản như vậy.
Trong mắt hắn có hàn quang lóe lên, xiềng xích xuất hiện chung quanh, kết thành trận pháp.
"Lạc Vân Thường" cả kinh, nói:
- Tiểu bạc phơ ngươi có ý gì?
Mạch cười lạnh nói:
- Bổn tọa đã lưu ngươi một mạng, tự nhiên cũng phải đề phòng một chút, làm sao có thể cho ngươi tự do.
Thần sắc "Lạc Vân Thường" cả kinh, nhưng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808068/chuong-2933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.