Đó là một không gian độc lập, Mạch đang giận dữ đuổi theo chém giết nữ tử áo vàng, thân nhẹ nàng kia nhẹ như yến, cười hì hì, hoàn toàn không đáng lo, chạy tới chạy lui trong không gian, hoàn toàn không có ý chiến đấu.
Trong lòng Lý Vân Tiêu hoảng hốt, bộ dáng nàng kia là Lạc Vân Thường, nhưng cho dù là giọng nói hay khí chất vẫn như trước kia, nhưng có điều người và vật không còn!
Mạch hổn hển cuồng giết điên cuồng, hắn vẫn không chạm vào vạt áo của "Lạc Vân Thường" cái nào, "Lạc Vân Thường" nhìn như thân pháp cực kỳ đơn giản, lại mang theo thần thông không gian, chính là Chỉ Xích Thiên Nhai.
- Ồ? Tiểu bạc phơ, ngươi xin giúp đỡ?
"Lạc Vân Thường" kêu một tiếng, ánh mắt sáng ngời nhìn qua nguyệt đồng yêu dị.
Mạch truy một hồi, liền dừng lại, mặt âm trầm.
Hắn hừ lạnh một tiếng, cũng quay đầu nhìn qua, tiện tay chém một cái, hình thành huyết nguyệt chém tới, trực tiếp phá không bay thẳng về phía Lý Vân Tiêu.
- Khốn kiếp!
Lý Vân Tiêu mắng một tiếng, thân ảnh lóe lên, hắn tránh thoát công kích đánh tới.
Biết rõ chính mình khó che dấu,ẩn trốn, vì vậy thoải mái hiện thân , hắn thuấn di xuất hiện trước mặt hai người.
- Là ngươi!
Sắc mặt Mạch trầm xuống, hắn rất tức giận, giận tới cực điểm.
Nếu không phải Lý Vân Tiêu làm cho phân thân hắn bị thương, cũng không bị Dương tiên sinh bức bách tới cực điểm, cũng sẽ không cướp đi Huyết Thần Châu.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, xem như chào hỏi, hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808065/chuong-2930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.