- Ngu xuẩn, ngu xuẩn đến cực điểm! Thật sự cho rằng có thể nuốt ta sao?
Gương mặt Mạch vặn vẹo một hồi, lập tức khôi phục bình thường, trên mặt mang theo một tầng sương lạnh, lạnh như băng nói ra:
- Ngươi không có nghĩ tới vì sao thực lực của ta giảm xuống như vậy sao?
Dương sững sờ, lập tức thối lui mấy trượng, không dám tới quá gần, nói:
- Tự nhiên là bởi vì ngươi bản thân bị trọng thương.
Mạch hừ lạnh nói:
- Mặc dù có thương tích, cũng không phải loại người như ngươi có thể đấu với ta. Huống hồ với lực lượng của ta, trong thiên hạ này có ai gây thương tổn cho ta?
Sắc mặt Dương biến hóa, dường như rất quen thuộc lực lượng của Mạch, hắn bắt đầu nghi hoặc.
Mạch nói:
- Người chiến đấu với ta là người tổn thương ngươi, ngươi cảm thấy thực lực của hắn có thể gây tổn thương cho ta sao?
Dương kinh hãi, lại lui về sau vài bước, nói:
- Nếu là hắn thì đúng là không thể làm tổn thương ngươi, nhưng mà tổn thương của ngươi...
Lý Vân Tiêu nghe xong nhướng mày, nội tâm kêu một tiếng, hai người dều là bại tướng dưới tay của hắn, rõ ràng còn bị bọn họ xem thường.
Mạch lạnh giọng nói:
- Tự nhiên là có nguyên nhân, bổn tọa mang đại bộ phận lực lượng lưu ở chỗ kia.
Sắc mặt Dương đại biến, kinh hãi nói:
- Ngươi nói là...
Mạch lạnh lùng nói:
- Giờ này phút này ngươi cảm thấy còn có thể thôn phệ ta sao? Tình huống xấu nhất là ta rút lực lượng trở về, ăn tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808063/chuong-2929-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.