Chương trước
Chương sau
Lý Vân Tiêu nói:
- Bằng hữu của ta Xa Vưu, hắn cũng là Long duệ, có lẽ có biện pháp cảm giác được chỗ của Hạo xỉ.
Xa Vưu trừng hắn một cái, hừ nói:
- Ngươi cũng quá coi trọng ta, nếu có thể cảm giác mà nói, đã sớm lên Long Nha Sơn Trang, nhưng tìm Ngô Đại Thành ta thật ra có cái chủ ý, có thể tính thông.
Tuyệt Thiên Hàn vội nói:
- Chỉ cần có thể tìm được Ngô Đại Thành, Tuyệt Thiên Hàn vô cùng cảm kích.
- Hừ.
Xa Vưu hừ nhẹ một tiếng, nội tâm thầm nghĩ, cảm kích cũng không cần, đem Long xỉ giao cho Bổn Tọa là được rồi, ha ha.
Nhưng đương nhiên hắn sẽ không đem ý nghĩ trong lòng nói ra, chỉ là nói:
- Nếu Ngô Đại Thành cầm 10 kiện Chân Long Bí Tàng mà nói, bên trong có một thanh Thế Giới kiếm mà Chân Long đại nhân lưu lại!
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ nhúc nhích, tựa hồ hiểu ý tứ của hắn, nói:
- Ngươi là nói ngươi có thể cảm giác được Thế giới kiếm tồn tại?
Xa Vưu nói:
- Không nhất định, nếu cách nhau quá xa, tự nhiên không được, còn có chính là Ngô Đại Thành phải kích hoạt kiếm này, nếu như hắn mang mà không dùng, vậy cũng không có cách.
Tuyệt Thiên Hàn nói:
- Người này cùng Long Tộc nhất định là có liên hệ lớn lao, hắn đạt được Thế giới kiếm, tất sẽ cho là bội kiếm sử dụng.
Xa Vưu nói:
- Mong là như vậy, ta thử xem.
Hắn ngồi xếp bằng xuống, hai tay ở chỗ đan điền tạo thành chữ thập, để cho mình rất nhanh nhập định.
Sau đó bấm tay bắn hai cái, hai đạo thanh quang bắn ra, ở trước người hóa kiếm, đứng yên bất động.
Trên thân kiếm lưu quang chớp động, Xa Vưu không ngừng đánh ấn quyết vào trong hai thanh kiếm, ở trên thân kiếm bắt đầu hiện ra Long Ảnh thanh sắc, lấy tư thái giống nhau xoay quanh, không ngừng du động.
Tuyệt Thiên Hàn nhìn mà trợn mắt, cả kinh nói:
- Cái này, kiếm này...
Lý Vân Tiêu nói:
- Hai thanh này cũng là Chân Long Thế giới kiếm.
- A?
Không chỉ có Tuyệt Thiên Hàn, Tô Liên Y cũng há to miệng.
Lý Vân Tiêu hướng bọn họ giải thích:
- Năm đó Thế giới kiếm nghiền nát, tổng cộng hóa thành bốn chuôi lưu lạc đại địa, đây chỉ là hai chi trong đó mà thôi. Chỉ cần Ngô Đại Thành luyện hóa chuôi khác, ở trong phạm vi nhất định là có thể bị hai thanh này cảm giác được.
Tuyệt Thiên Hàn đại hỉ nói:
- Thì ra là thế!
Thái độ của hắn đối với mấy người Lý Vân Tiêu càng thêm cung kính. Không chỉ có Lý Vân Tiêu thực lực siêu cường, chư bảo toàn thân, ngay cả tùy tiện ra một bằng hữu, địa vị cũngkhông cạn, tồn tại không chọc nổi a.
Mọi người lẳng lặng chờ đợi, thời gian một nén nhang qua đi, Xa Vưu mới chậm rãi mở mắt, hai tay bấm niệm thần chú, thu nhập hai thanh kiếm trong cơ thể.
- Làm sao?
Tuyệt Thiên Hàn không kịp chờ đợi hỏi.
Sắc mặt Xa Vưu ngưng trọng, lắc đầu nói:
- Không có kết quả.
- Cái này nên làm thế nào cho phải!
Sắc mặt Tuyệt Thiên Hàn thoáng cái xám trắng, có chút tuyệt vọng.
Lý Vân Tiêu nói:
- Đại nhân không cần quá lo lắng, nói vậy Ngô Đại Thành vẫn chưa thể luyện hóa kiếm, dù sao cũng là vật của Chân Long, muốn luyện hóa không dễ. Trong khoảng thời gian này, có khả năng chọn vật khác làm mắt trận, thu nạp linh khí chung quanh.
Tuyệt Thiên Hàn chán nản nói:
- Cũng chỉ có thể như vậy, tận khả năng kéo dài một ít thời gian.
Dáng vẻ của hắn trong nháy mắt già đi rất nhiều, kinh ngạc nhìn Long chủy trống rỗng, có chút hoảng hốt.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu không còn chuyện gì, chúng ta trước cáo từ. Nếu có tin tức của Ngô Đại Thành, ta sẽ trở lại nói cho đại nhân.
Tuyệt Thiên Hàn nói:
- Nếu nhận được tin tức, nhất định phải nói cho ta biết a!
Lý Vân Tiêu nói:
- Yên tâm đi. Được rồi, nếu đại nhân có tin tức của Bích Lạc tông cùng Thi Sát Tông, cũng phiền phức báo cho ta một tiếng.
Tuyệt Thiên Hàn sửng sốt nói:
- Bích Lạc tông cùng Thi Sát Tông? Bọn họ làm sao vậy? Gần đây xác thực nghe nói hình như có chút động tĩnh, nhưng bản thân ta cũng sứt đầu mẻ trán, nên không quan tâm.
Lý Vân Tiêu lập tức đem tình huống đại thể nói một lần, lạnh giọng nói:
- Ân Trì cùng Cảnh Thất này, Bản Thiếu phải hảo hảo tìm bọn họ nói chuyện nhân sinh cùng lý tưởng.
Tuyệt Thiên Hàn nghe mà mục trừng khẩu ngốc, sợ hãi nói:
- Vân Tiêu công tử vậy mà một người chống lại toàn bộ Thiên Minh? Hơn nữa đem Thiên Nhân đại nhân kích thương, tung tích không rõ?
Nội tâm hắn dâng lên kinh đào hãi lãng, trong lúc nhất thời khó mà bình phục.
Hắn không ngừng xem trọng Lý Vân Tiêu, nhưng mà không nghĩ tới đối phương đã có thực lực như vậy.
Đồng thời cũng dị thường khiếp sợ, tuy rằng gần đây thỉnh thoảng có tin tức Bích Lạc tông cùng Thi Sát Tông biến mất, nhưng mà không nghĩ tới nghiêm trọng như vậy, Bất Động Quy Lâm bị phá huỷ, Bích Lạc tông xóa đi không gian tọa độ, trực tiếp Ẩn Độn vô hình.
Xem ra cách cục thế lực của lánh đời tông môn, ở sau trận chiến này sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hắn thoáng cái từ ưu thương lo nghĩ vì mất Hạo xỉ Nhật Nguyệt, bắt đầu suy tư việc tương lai.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
- Đại nhân bảo trọng, nếu có tin tức những người này, mong trước tiên báo cho ta biết, cáo từ.
Hắn cũng biết mấy tin tức này Tuyệt Thiên Hàn sợ là trong lúc nhất thời tiêu hóa không được, cũng lười làm lỡ thời gian.
Tuyệt Thiên Hàn vội nói:
- Ta cung tiễn ba vị đại nhân, Long Nha Sơn Trang vĩnh viễn hoan nghênh Vân Tiêu công tử cùng hai vị đại nhân đến làm khách.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không cần tiễn a, đại nhân dừng lại đi.
Ba người trực tiếp hóa thành lưu quang, từ trong Long Nha sơn trang bay lên, lập tức phóng ra Cửu Giai Chiến Hạm, rất nhanh tiêu thất ở phía chân trời.
Tuyệt Thiên Hàn nhìn Chiến Hạm tiêu thất, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, lập tức truyền lệnh xuống, dốc hết lực lượng tìm tòi Bích Lạc tông cùng Thi Sát Tông hạ lạc.
Trên Cửu Giai chiến hạm, Lý Vân Tiêu ngắm nhìn xa xa, trời cao biển rộng, không khí trong xanh.
Đột nhiên hắn mở miệng nói:
- Lão Long, thực sự cảm giác không được sao?
- Hắc hắc.
Phía sau truyền đến âm thanh của Xa Vưu nói:
- Cũng là ngươi hiểu ta, ha ha.
Tô Liên Y ở một bên nghe mà thân thể run lên, nhất thời hiểu rõ, cả kinh nói:
- Cảm giác được Ngô Đại Thành hạ lạc?
Xa Vưu nói:
- Có phải Ngô Đại Thành hay không ta không biết, nhưng đích xác cảm nhận được một thanh kiếm khác tồn tại, bất quá không gian tọa độ tạm thời định vị không ra, chỉ biết là cực xa, ta sẽ mau chóng lấy ra tọa độ.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Không chỉ phải đoạt về bảo bối kia, hiện tại ta cảm thấy hứng thú là lai lịch người này. Lần này cần phải lột hắn mấy lớp da, gõ một chút, xem hắn rốt cuộc là người phương nào.
Xa Vưu cười một tiếng nói:
- Ta tiếp tục truy tìm tọa độ a.
Thân ảnh hắn lóe lên, liền ẩn vào mi tâm của Lý Vân Tiêu.
Tô Liên Y nói:
- Vân Thiếu, hiện tại chúng ta đi đâu?
Lý Vân Tiêu nhìn xa xa, trong mắt hiện lên vẻ hồi tưởng nồng nặc, một lúc lâu mới thở dài nói:
- Bắc Vực, Thần Tiêu Cung.
Trong lòng Tô Liên Y run lên, lập tức xuống phía dưới chấp hành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.