Còn đối phương chắc chắn đã có phòng bị, xuất thủ lần nữa mà nói, bản thân sợ là khó tránh khỏi.
- Ha hả, Tiểu Hồng không cần khẩn trương, đại ca ca đùa hắn mà thôi.
Lý Vân Tiêu cũng cười, vươn tay ra vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng.
Tất cả mọi người là mặt đầy hắc tuyến, mở to hai mắt, hai tay chảy ra mồ hôi lạnh.
Không chỉ có người bên Lý Vân Tiêu, mặc dù là thành viên Thiên Minh, cũng đều trợn mắt há mồm, thời gian tựa hồ vào giờ khắc này dừng lại.
Tất cả ánh mắt đều tập trung hai người, một cái cười thiên chân vô tà, một cái cười dương quang xán lạn, bàn tay ấm áp của Lý Vân Tiêu đặt ở trên đầu Tiểu Hồng.
- Hì hì, đại ca ca thật xấu, nguyên lai là đùa giỡn, Tiểu Hồng an tâm.
Tiểu Hồng nở nụ cười, liền xoay người bay trở lại.
Huuuu
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, đặc biệt là đám người Xa Vưu, phát hiện vạt áo của mình bị mồ hôi thấm ướt.
Lý Vân Tiêu thu tay lại, lăng không bấm niệm thần chú.
Đâu Suất Thiên Phong xoay tròn trở xuống trong tay.
Cảnh Thất thoáng cái thở ra một hơi, toàn thân đều dính mồ hôi, cực kỳ khó chịu.
Hắn không dám lại vây công Linh Mục Địch, vội vàng huýt sáo một tiếng, tất cả khôi lỗi lập tức tản ra.
Linh Mục Địch cùng Tuần Thiên Đấu Ngưu thoát khốn, chật vật không chịu nổi.
Lý Vân Tiêu nói: Bất Động Quy Lâm
- Mục Địch đại nhân cực khổ rồi.
Linh Mục Địch cười khổ lắc đầu nói:
- Thua thật mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807979/chuong-2845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.