Người của Thiên Minh đều sửng sốt, vốn cho rằng Thiên Nhân giết Lý Vân Tiêu là vì Thánh Khí, nguyên lai là vì Ma Thạch gì đó, lẽ nào giá trị còn trên Thánh Khí sao?
Ân Trì vội nói:
- Thiên Nhân đại nhân, người này không lưu được. Hôm nay bức hắn đến sơn cùng thủy tận, nhất định phải chém tận giết tuyệt, bằng không ngày sau hắn báo thù, chúng ta sẽ không chịu được a!
Tất cả mọi người đều nhận đồng.
Tiểu Hồng nói:
- Cái này khó làm a, đại ca ca, ngươi cảm thấy thế nào mới tốt? Những thuộc hạ của ta đều muốn giết ngươi.
Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:
- Không nói chư vị là cường giả đỉnh phong, chí ít cũng là người trưởng thành a? Vậy mà nghe lời của một tiểu cô nương, chậc chậc, lánh đời thế gia, quả nhiên càng ẩn càng có tiền đồ.
Người Thiên Minh đều là trong nháy mắt đỏ mặt lên, cúi đầu không nói.
- Khanh khách.
Tiểu Hồng nở nụ cười nói:
- Đại ca ca thật xấu nha, vì sao muốn gây xích mích Thiên Minh chứ? Trên đời này cho tới bây giờ chỉ hỏi nắm tay, không hỏi xuất thân a, niên kỷ của đại ca ca cũng không lớn, nhưng vẫn có nhiều lão gia hỏa theo ngươi lăn lộn đấy thôi.
Bọn người Linh Mục Địch đều không nói gì.
Lý Vân Tiêu than thở:
- Tiểu Hồng, năm đó ở Đông Hải, ngươi liều mình giúp ta, thủy chung quanh quẩn trong tâm, cảm động vạn phần. Bằng hữu lúc trước, nay thành tử địch, ta rất khó chịu.
Tiểu Hồng cũng cảm khái nói:
- Thế sự như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807976/chuong-2842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.