Tuyệt Thiên Hàn hừ mạnh, cố gắng kiềm chế lửa giận trong lòng, không nói một lời.
Giờ phút này, trên màn sáng biểu hiện phá trận nhiều nhất là Ngạo Vô Tâm, tổng cộng đã phá mười sáu mắt trận. Đầu đà béo, mập ca hát điên điên khùng khùng.
Nhưng vì hai tên này không tổn thương người ngoài nên Nam Khâu Vũ mặc kệ.
Tiếp theo là Cảnh Thất có mười bốn cái, rồi Lý Vân Tiêu, Trình Thanh Ti, mỗi người chín cái.
Tiểu Hồng phá được bốn. Ân Trì cười khổ lắc đầu, biết cách tỷ thí này hơn phân nửa nàng sẽ thua.
Đột nhiên chiến hạm lóe ánh sáng, một bóng người đáp xuống, té cái bịch xuống đất, người đầy máu.
- Vĩnh Nguyên!
Cốc chủ Tinh Thần cốc vội vàng chạy tới nâng đệ tử kia dậy, thăm dò hơi thở, may mắn còn sống. Cốc chủ thở phào nhẹ nhõm, vội nhét mấy viên đan dược vào.
Bộ Vĩnh Nguyên thở dốc, thấy chưởng môn của mình thì vùng vẫy định quỳ dậy:
- Đệ tử vô năng chỉ phá được năm mắt trận, đã khiến sư phụ thất vọng.
Cốc chủ nói:
- Không sao, ngươi đã biểu hiện rất tốt, là ai đánh ngươi bị thương?
Ánh mắt mọi người cùng nhìn hướng Bộ Vĩnh Nguyên.
Mắt Bộ Vĩnh Nguyên lóe tia sợ hãi nói:
- Là yêu, người của yêu tộc!
- Cái gì?!
Lời thốt ra làm toàn trường giật mình, xôn xao.
Nam Khâu Vũ biến sắc mặt, nhìn Bộ Vĩnh Nguyên chằm chằm hỏi:
- Người yêu tộc? Không thể nào, lão phu nghiên cứu trận tầng mây này nhiều ngày, không có sinh linh tồn tại, huống chi là người yêu tộc?
Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807955/chuong-2821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.