Quả nhiên Mục Trang lạnh lùng nói:
- Đương thời không mấy người có thể xưng là cao thủ, Mục gia ta có thể suy xét giao dịch này.
Mắt Vạn Nhất Thiên sáng lên, vội nói:
- Với năng lực của Mục gia dĩ nhiên không thành vấn đề!
Tuyệt Thiên Hàn tức giận hừ mạnh, sắc mặt âm trầm nói:
- Hừ! Mục gia nhà ngươi muốn một mình nuốt nửa bí tàng sao?
Vi Thi Thi nói:
- Đúng rồi, khẩu vị Mục gia quá lớn. Đảo Thiên Diệp ta cũng có hứng hú cuộc giao dịch này.
Hiện tại Lý Vân Tiêu khẳng định trăm phần trăm Vi Thi Thi và Vạn Nhất Thiên chung nhóm.
Vạn Nhất Thiên nói mấy câu khiến mọi người bản năng xem một nửa bí tàng là điều kiện lớn. Thật ra một nửa bí tàng đó không thuộc về Vạn Nhất Thiên, dù không chịu đưa ra Vạn Nhất Thiên cũng không nuốt trôi được.
Vi Thi Thi tranh giành điều kiện với Mục Trang khiến tư duy của mọi người từ ‘có nên hay không’ biến thành ‘ta cũng muốn’.
Đáy mắt Vạn Nhất Thiên lóe tia mừng rỡ không ai thấy.
Quả nhiên thanh âm ‘chúng ta cũng có hứng thú’ liên tục vang lên, mọi người cảm xúc sục sôi.
Nam Khâu Vũ phất tay ra hiệu mọi người im lặng, lên tiếng:
- Dù là bí tàng hay ưu đãi hợp tác với thương minh, ta cảm thấy nó rất quan trọng với mỗi một tông môn. Lão phu cho rằng mọi người nên cùng nhau đồng ý điều kiện của Nhất Thiên thiếu gia, mỗi người phái một, hai người cùng Nhất Thiên đại nhân chấn chỉnh lạilại trật tự thương minh, rồi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807950/chuong-2816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.