Chương trước
Chương sau
Bích Lạc tông lấy số hai mươi ba, người hai phái sẽ gặp nhau ở trận sau, Thang Huy Dạ biết mình thua chắc.
Quyết đấu trên đảo La Phù đã phân ra thắng bại, quả nhiên nam nhân áo đen chiến thắng. Nam nhân áo đen mừng rỡ cúi đầu hướng ba người Hữu Cầm Phi, cười to bay về tông môn của mình.
Trong môn phái hân hoan tiếng chúc mừng.
Nam nhân bị thua thì mặt trắng bệch hậm hực quay về, cảm giác ánh mắt sắc bén của chưởng môn, đồng bạn vẻ mặt châm chọc. Nam nhân xanh mặt cúi đầu, không dám lên tiếng.
Tuy Lý Vân Tiêu nhắm mắt tu luyện nhưng để lại một luồng thần thức trên đảo La Phù, thầm nghĩ: Những tông môn ẩn thế này mà ẩn cái khỉ gì, cũng như tông phái thế tục trên đại lục Thiên Vũ, cường giả trên hết, ích lợi là vua, cực kỳ theo lợi.
Tông môn số thứ tự là ba chỉ có một người, trực tiếp thăng cấp, người kia vui mừng quá đỗi.
Nhưng rất nhanh vũ giả số hai ba mặt xám tro, không chút máu.
Vì Hữu Cầm Phi hét số bốn thì con rùa to đậu ngoài đảo La Phù lung lay một chút, một luồng sáng bay nhanh trên Bất Động Quy Lâm rơi xuống đảo.
Người có số hai ba lòng chìm xuống đáy cốc, điều này nghĩa là dù bọn họ vào vòng thứ ba cũng sẽ bị đào thải vì gặp Thi Sát tông.
Ánh mắt mọi người nhìn đảo La Phù, nhìn thân hình trẻ tuổi kia.
Hữu Cầm Phi nhíu mày nói:
- Cảnh Thất đại nhân, xin hãy rời đi, để đệ tử dự hi lên sân là được.
Cảnh Thất mặt không biểu tình nói:
- Ta là người dự thi của Thi Sát tông.
- Cái gì?!
Một lời kinh thiên động địa, trên bầu trời khu vực biển đều xao động.
Người Mục gia biến sắc mặt. Lý Vân Tiêu mở mắt ra, lộ vẻ nghi hoặc.
Người thứ nhất la làng là đầu đà mập, gã không kiêng nể gì lớn tiếng châm chọc:
- Bà nội nó ngươi còn da mặt không? Lão cương thi mấy trăm tuổi rồi còn gì, mau xuống đi!
Mục Trang hầm hừ nói:
- Cảnh Thất, da mặt của ngươi dày y như qaun tài nhà ngươi.
Mấy đại tông chủ khác cũng biểu lộ bất mãn, tiếng cười nhạo nổi lên bốn phía.
Hữu Cầm Phi nét mặt sa sầm nói:
- Cảnh Thất đại nhân, xin đừng gây rối nữa, xuống đi.
Cảnh Thất đứng im không nhúc nhích, nói:
- Tuổi của bổn tọa trong vòng ba mươi, phù hợp quy tắc dự thi, tại sao không thể tham gia?
Bốn phía yên lặng, sau đó là tiếng cười điếc tai.
Cảnh Thất ở trong tông môn ẩn thế nổi danh không chỉ ba mươi năm.
Nhưng rất nhiều người không cười, Mục Trang nằm trong số đó.
Mắt Mục Trang bắn ra tia sáng, kinh kêu:
- Không . . . Không lẽ . . .
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút hỏi:
- Tiêu chuẩn giám sát tuổi đệ tử dự thi chẳng lẽ là cốt linh?
Mục Trang đáp:
- Đúng là cốt linh. Mặc cho ngươi có tài thông thiên triệt địa, trừ phi thoát hoán cốt, nếu không tuyệt đối không thể sửa đổi cốt linh. Cảnh Thất dựa vào cái gì nói mình chưa đến ba mươi tuổi?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
- Có cách sửa chữa cốt linh chẳng qua rất hiếm hoi.
Ít ra Lý Vân Tiêu biết Đại La Kim Cốt của Vi Thanh là một trong những công pháp nghịch thiên có thể sửa cốt linh.
Hữu Cầm Phi không cười, biến sắc mặt nói:
- Hai vị, xin hãy kiểm nghiệm!
Ông Dương Vũ, Vương Thiên Lộ đứng sau lưng Hữu Cầm Phi cùng biến sắc mặt, lắc người đứng hai bên Cảnh Thất.
Hai người quát to:
- Cảnh Thất đại nhân, đắc tội!
Ông Dương Vũ, Vương Thiên Lộ hai tay bấm quyết cùng đánh ra vài ấn quyết không ngừng vỗ vào người Cảnh Thất.
Cảnh Thất đứng im không nhúc nhích mặc kệ hai người ra tay.
Cốt linh của người bình thường có thể nhìn ra ngay nhưng cao thủ tuyệt thế thường có cách che giấu, khiến người không nhìn rõ ràng hoặc nhìn lầm. Kiểm nghiệm trực tiếp gần người bảo đảm tuyệt đối chính xác, dù là cường giả Thần cảnh cũng không che giấu được.
Một lát sau sắc mặt Ông Dương Vũ, Vương Thiên Lộ như lớp băng lạnh, biểu tình cực kỳ khó xem.
Tim mọi người rớt cái bịch, dự cảm không may nổi lên trong lòng.
Hữu Cầm Phi có dự cảm, mặt vàng như nến hỏi:
- Hai vị đại nhân, sao rồi?
Môi Ông Dương Vũ mấp máy, dường như không muốn nói ra.
Cuối cùng Ông Dương Vũ lắc đầu, khẽ thở dài:
- Đúng là chưa đến ba mươi tuổi, cốt linh chính xác là hai ba.
- Cái gì?!
Phán đoán làm tứ phương chấn động, mặt biển tĩnh laựng cũng dâng trào sóng dữ đổ ập bốn phía.
Mục Trang hoàn toàn biến sắc mặt. Không chỉ người Mục gia, trong phút chốc mặt ai nấy đều khó xem, ngơ ngẩn.
Cảnh Thất trực tiếp dự thi thì làm sao đánh?
Ân Trì hừ mạnh:
- Cảnh Thất, làm người không thể quá vô sỉ!
Cảnh Thất lạnh lùng nói:
- Bổn tọa luôn tuân theo quy định so tài m,à Thiên Tiệm Nhai đặt ra, sao gọi là vô sỉ? Ân Trì đại nhân nói quy tắc này vô sỉ sao? Cố ý xúi giục mọi người không tuân theo quy tắc?
Con ngươi Hữu Cầm Phi co rút, la lên:
- Ta hiểu rồi, hiểu rồi! Ngươi tu luyện thi sát thuật, luyện bản thân thành thi sát nên cốt linh thân thể vĩnh viễn ngừng lại vào năm ngươi tu luyện thần thông này, hai ba tuổi! Lỗ hổng, lỗ hổng! Cách trắc nghiệm cốt linh có lỗ hổng!
Hữu Cầm Phi thốt lời mọi người mới hiểu thì ra là như vậy.
Cảnh Thất lạnh lùng cười:
- Có lỗ hổng hay không liên quan gì ta? Ta chỉ muốn biết Thiên Tiệm Nhai các ngươi tự mình đăt ra quy định có còn giữ nó hay không?
Ba người Thiên Tiệm Nhai hoàn toàn biến sắc mặt, cực kỳ khó xử.
Cảnh Thất cười khẩy nói:
- Nếu không cần giữ quy định vậy Thi Sát tông ta sẽ rút khỏi vũ quyết ngay. Công bằng công chính gì toàn là rác, dù thắng hạng nhất, chỉ cần các ngươi nói một câu là đạp đổ mọi hứa hẹn, ha ha . . .
Hữu Cầm Phi biến sắc mặt mấy lần, rốt cuộc cắn răng nói:
- Được, lão phu tuyên bố, Cảnh Thất có tư cách dự thi!
Xôn xao!
Kết quả này khiến người bất ngờ rồi lại trong dự đoán, rộ lên tiếng ồn ào và xì mũi, mọi người rất tức giậ.
Ân Trì tức giận hừ mạnh:
- Ta hiểu quyết tâm bảo vệ quy định của ba vị đại nhân nhưng để Cảnh Thất dự thi là rất hoang đường!
Hữu Cầm Phi nói:
- Lão phu biết hoang đường, nhưng dù quy tắc có lỗ hổng cũng không thể một lời hủy bỏ, không thì làm sao dùng quy tắc phục người? Sau vũ quyết lần này Thiên Tiệm Nhai sẽ chỉnh sửa quy tắc lại.
Tuy mọi người vẫn cứ xì mũi nhưng dần bình tĩnh lại.
Cách trắc nghiệm cốt linh đã là thủ đoạn kiểm tra tuổi công bằng nhất, Thiên Tiệm Nhai không cố ý để Cảnh Thất lọt cửa mà thật sự bị bất đắc dĩ. Nếu tùy ý thay đổi quy tắc thì nguy hại rất lớn.
Hơn nữa đa số người đến xem náo nhiệt, biến đổi bất ngờ thì xem mới thích, chỉ mong cứ cao trào lên xuống.
Cuối cùng với đa số thí sinh thì dù Cảnh Thất không dự thi, với thực lực của Thi Sát tông tiến vào mười hai hạng đầu không thành vấn đề, không ảnh hưởng thứ hạng của bọn họ. Người nên lo laứng là những kẻ muốn giành hạng nhất.
Quả nhiên mấy đại tông phái còn lại bất mãn.
Đầu đà béo gầy nhảy cẫng lên, bất mãn hét to:
- Quá hoang đường! Quá tấm màn đen!
Ánh mắt Hữu Cầm Phi lạnh lùng nói:
- Đầu đà béo gầy, có kiêu cũng nên biết chừng mực, còn dám nói bậy bạ thì lão phu sẽ chế phục hai người trước!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.