Lý Vân Tiêu khen thật lòng:
- Mục gia đúng là giỏi thật.
Người Mục gia trừ kiêu ngạo không biên giới ra, chỉ tính thuật khôi lỗi, thực lực thì đúng là sánh bằng bảy siêu thế lực.
Mục Chinh đắc ý nói:
- Trừ phòng ngự mê vụ mới đi qua, công sự phòng ngự trên đảo Thông Thiên này cũng là thiên hạ vô song, cho nên Mục gia không cần hộ vệ ở ngoài canh giữ. Đi theo ta!
Mục Chinh bay xuống trước, một thứ như lệnh bài bị ném xuống dưới.
Mảnh thép lăn vòng trên không trung, từng vầng sáng nhiều màu bắn ra. Một con đường chân không nối với hòn đảo, hai bên con đường là ánh sáng bảy sắc, cực kỳ xinh đẹp.
Hai người dọc theo con đường đó thẳng hướng tận cùng, chớp mắt có mười người xuất hiện bên cạnh, cảnh giác nhìn bọn họ chằm chằm.
Mãi khi thấy rõ mặt Mục Chinh thì mười người cung kính hành lễ.
Đội trưởng dẫn đầu hành lễ chào:
- Kính chào Chinh trưởng lão!
Mục Chinh khẽ ừ, hỏi:
- Có thấy hai vị trưởng lão Nhất Thông, Nhất Quân trở về không?
Đội trưởng đáp ngay:
- Mấy ngày trước hai vị trưởng lão đã quay về.
Đội trưởng ngước đầu lên nghi hoặc nhìn Lý Vân Tiêu.
Mục Chinh nói:
- Vị này là khách quý ta mời đến, lập tức chuẩn bị một bộ phòng khách quy cách thiên giai, ta đi gặp tộc trưởng đại nhân trước.
Đội trưởng giật mình, khó tin nhìn Lý Vân Tiêu:
- Quy cách thiên . . . Thiên giai?
Nét mặt Mục Chinh sa sầm, hừ lạnh một tiếng:
- Như thế nào? Ngươi chất vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807912/chuong-2778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.