Năm ngón tay Linh Mục Địch buông lỏng, mặc kệ kiếm bị rút đi, hắn giơ tay ngăn cản một chưởng đánh tới.
Bành!
Hàn băng chân khí bị một chưởng của Linh Mục Địch đánh nát, nhưng mà nửa thân thể của hắn bị đóng băng.
Phong Yếu Ly lập tức xuất hiện sau lưng của hắn, trở tay chém một kiếm vào cổ hắn.
Phanh!
Một tiếng va chạm lớn sinh ra, lãnh kiếm băng sương chém vào cổ Linh Mục Địch nửa tấc.
Linh Mục Địch dường như không có phản ứng quá lớn, thân thể chấn động đánh vỡ băng tinh, sau đó tay phải sờ lên cổ của mình.
Vết rách khôi phục với tốc độ cực nhanh, lãnh kiếm băng sương vẫn khảm vào cổ của hắn.
- Ngươi...
Phong Yếu Ly mở to mắt ra nhìn cảnh này.
Trong nội tâm Lý Vân Tiêu mừng thầm, thân thể Hồ Lô Tiểu Kim Cương dung hợp trí nhớ nguyên kim, có thể khôi phục trong thời gian cực ngắn.
Hơn nữa Phong Yếu Ly tuy có thể hoạt động tự do trong Thái Cực Phong Thiên Ấn, nhưng hiển nhiên thực lực giảm bớt đi nhiều, nếu không với kiếm thế bá đạo vưa rồi, thân thể Hồ Lô Tiểu Kim Cương cũng không gánh được một kiếm này, càng đừng đề cập đầu còn trên cổ.
Linh Mục Địch vẫn không chút hoang mang, hắn cầm lãnh kiếm băng sương khảm vào cổ mình xuống, hai tay bấm niệm pháp quyết, lòng bàn tay ngưng kết ra đóa hoa màu trắng.
Đóa hoa trắng như tuyết, lại gần như trong suốt, giống như nó chưa từng tồn tại.
- Băng sát tâm diễm!
Hắn nói ra bốn chữ này, hay tay của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807907/chuong-2773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.