Lý Vân Tiêu bay một hồi, đột nhiên hai mắt tỏa sáng.
Tham Cật Xà đang xoay quanh trước quan tài cực lớn, đầu rắn vùi vào trong người, nó đang ngủ.
Lòng bàn tay của hắn đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ mọi người ngàn vạn không thể có việc gì, nếu không bản thiếu gia sẽ đánh Tham Cật Xà và Thi Sát Tông thành tro bụi.
Đột nhiên một đạo ánh sáng xanh hiện ra, làm cho thân thể của hắn hơi chậm lại, một áp lực và cảm giác buồn nôn truyền tới.
- Không tốt! Là thi sát khí bố trí kết giới!
Trong lòng của hắn cả kinh, vừa rồi phân thần nên chạm vào kết giới, hắn lóe lên rồi biến mất tại chỗ.
Trong chốc lát, không gian trước mặt chấn động liên tục, vài đạo thân ảnh hiện ra,.
Cũng chỉ có một người cầm đầu là thần thái bình thường, tròng mắt chuyển động, sau lưng có bốn thân ảnh, tất cả có làn da khô quắt, khuôn mặt ngây ngốc, chúng là thi khôi!
Ánh mắt người nọ nhìn qua, lông mày nhíu lại, quát:
- Xuất hiện đi!
Suốt nửa ngày không ai đáp lại.
Người nọ cười lạnh nói:
- Cho rằng trốn đi sẽ không có chuyện gì sao? Đã không chịu hiện thân, vậy đi chết đi!
Hắn tay giơ lên, một đám khí xanh bay ra khỏi bàn tay, sau đó "Bành" một tiếng, nó nổ tung.
Khí xanh bao phủ quanh người của hắn, trong khoảnh khắc bao phủ phạm vi rất rộng.
Lý Vân Tiêu ẩn nấp trong tiết điểm, khí màu xanh này chạm vào da thịt liền hóa thành bột phấn bám dính vào, sau đó ăn mòn da thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807886/chuong-2752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.