– Cao thủ số hai? Mục Chinh ngươi đang nói đùa sao?
Một người khác là Mục Văn Xương cả kinh nói:
– Ngươi cũng biết ngươi đang nói cái gì không
Mục Chinh gật đầu nói:
– Tự nhiên biết rõ. Nếu không phải thân thể của ta gần đây không tốt, bị hắn lợi dụng sơ hở đánh bại, nếu không ngươi cho rằng ta sẽ cầu viện gia tộc, cho các ngươi kiếm một chén canh sao?
Mục Văn Xương thè lưỡi ra liếm môi, cười hắc hắc nói:
– Đã như vầy, bắt kẻ này trước nói sau!
Hắn khoát tay một cái, một thanh chiến đao dài xuất hiện trong tay, toàn thân đen kịt, lóe lên rồi chém tới.
Lý Vân Tiêu vẫn lạnh lùng nhìn qua đám người, không nói câu nào.
Nhưng cũng không nghĩ ra, đối phương không nói nhảm hai câu đã đấu võ, đây chính là miệt thị trần trụi.
Chiến đao màu đen thập phần nặng nề chém thẳng xuống dưới, nghe âm thanh có thể biết được nó nặng ngàn vạn cân.
Lý Vân Tiêu cũng không muốn dùng hàn tinh kiếm va chạm với huyền khí đối phương, lúc này hóa ra bộ dáng ba đầu sáu tay, hai bàn tay màu vàng đánh ra một trảo.
Đ-A-N-G…G!
Song chưởng vỗ vào thân đao, sau đó bốn tay còn lại khóa chết chiến đao.
Thị lực Mục Văn Xương không thể bắt kịp tốc độ của Lý Vân Tiêu, sắc mặtcủa hắn khó nhìn, chiến đao trong tay hắn dùng vài vật nặng nhất thiên địa tạo thành, cường giả Võ Đế bình thường ngay cả lay động cũng không lay động nổi.
– Ngươi tu luyện là thể thuật?
Đồng tử hắn co rút lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807883/chuong-2749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.