Chương trước
Chương sau
Trên mặt Vạn Nhất Thiên không ngừng run rẩy, trong hai mắt mang theo lửa giận và bất đắc dĩ.
Trọng Hồng cả kinh, vội vàng chụp vào chìa khóa kia.
Đột nhiên không gian hơi lắc lư, chung quanh chìa khóa có bàn tay hiện ra, bắt lấy chìa khóa sau đó nhanh chóng biến mất.
Trọng Hồng kinh hãi, thời điểm đang muốn đuổi theo, không gian đột nhiên dậy sóng, một đại đao chém ngang trời, người trước mặt bay xa vài chục mét.
Ầm ầm!
Không gian bị chém nát thật nhanh, một bóng dáng nam tử áo đen chật vật xuất hiện, bất chấp tìm hung thủ, hắn nhanh chóng bấm niệm ấn quyết thi triển độn thuật bay xa trăm dặm.
Oanh!
Hắn còn chưa thoát đi, đột nhiên đâm vào một vách tường vô hình, nhanh chóng thổ huyết.
Không gian kia hơi mở ra, một thanh đại phủ đánh xuống.
Ầm ầm!
Nam nhân áo đen không địch lại, hắn bị đánh trúng chính diện, thân thể bị trảm thành hai đoạn.
Chủ nhân đại phủ này là một tiểu lão thái bà, bà ta lăng không bay tới đoạt lấy khối chìa khóa hình lập phương, nhếch miệng cười cười.
Nhưng đó chỉ là tàn ảnh mà thôi, hình ảnh này nhanh chóng tiêu tán đi.
– Ah!
Đột nhiên có tiếng thét của lão thái bà, thân thể lão thái bà hiện ra, lại bị một cái chén lưu ly vây khốn, không cách nào thoát ra được.
Đám người Lý Vân Tiêu đứng dưới quan sát còn cảm thấy ngây ngốc, rốt cuộc có bao nhiêu cường giả đi tới thành Thạch Xuyên này?
Trọng Hồng cảm giác mình thật ngu ngốc, hắn đang nói vì sao mình bộc lộ bản thân quá sớm như vậy.
Lý Vân Tiêu hướng phía Thần Tiêu Cung mọi người cười lạnh nói:
– Chư vị mưu tính thất bại, những kẻ này chỉ tới đây vì thượng cổ bí tàng mà thôi. Trừ đám xuẩn phụ và Đoạn Quyết đại nhân ra, dường như không có người muốn muốn giết ta. Nghĩ lại cũng phải, Cổ Phi Dương ta làm người cũng rất tốt, làm gì có nhiều kẻ thù như thế chứ?
Nhĩ Lôi cũng có phần sợ hãi, vội nói:
– Đoạn Quyết đại nhân.
Sắc mặt Bắc Minh Đoạn Quyết lúc nà vô cùng âm trầm, hắn bắt đầu phập phồng không yên. Hắn không kiêng kỵ những người đang xuất hiện ở nơi này, hắn sợ hãi với thứ không biết trong Giới Thần Bi, không rõ trong đó lại có thứ gì sẽ xuất hiện.
Ai cũng không biết bên trong Giới Thần Bi còn có người hay vật nào không, nếu bản thân quyết định tử chiến tới cùng, đối phương lại thả ra mấy cường giả cửu tinh đỉnh phong, thậm chí siêu phàm nhập thánh, như vậy chính là góp mạng của mình vào nơi này.
Tháng trước, người truyền âm cho Thương Ngô Khung lúc ở thành Tân Duyên chính là hắn, lúc ấy Hàn Quân Đình đã đi tìm hắn, nói kế hoạch liên thủ đối phó Lý Vân Tiêu.
Vốn Đinh Sơn đánh tan Lý Vân Tiêu, thương thế của Lý Vân Tiêu trong nửa năm một năm mới khôi phục lại.
Mà bản thân mình tăng thêm Thương Ngô Khung là hai cường giả siêu phàm nhập thánh là có thể áp đảo Xa Vưu rồi, huống chi còn có một đám cao thủ Thần Tiêu Cung bố cục tại đây, vốn nắm chắc phần thắng trong tay, không ngờ lúc này lại có biến cố như vậy.
Thực lực của Xa Vưu còn trên cả mình, còn có nam tử mặt lạnh như băng và thiết ngưu, mặc dù không có thực lưc siêu phàm nhập thánh nhưng cũng đã vượt qua cửu tinh đỉnh phong rồi, những kẻ còn lại là bộ dáng quỷ dị nhưng cũng không phải kẻ dễ chọc.
Đừng nói lại xuất hiện một cường giả siêu phàm nhập thánh, cho dù xuất hiện thêm vài con quái vật cũng không phải không thể.
Thương Ngô Khung đang ẩn nấp trong hư không, sắc mặt của hắn âm trầm như nước, hắn cũng giống Bắc Minh Đoạn Quyết, đã đo đạc thực lực chiều sâu của Lý Vân Tiêu, hắn còn cẩn thận hơn cả Bắc Minh Đoạn Quyết, phải một kích tất trúng.
Nhưng kết qua đo đạc làm nội tâm của hắn trầm xuống, nếu tiến thêm một bước khảo thí, tất nhiên phải đầu nhập nhiều… Thực lực vào, như vậy hắn sẽ bạo lộ tất cả át chủ bài, cũng tương đương tử chiến tới cùng.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Bắc Minh Đoạn Quyết, trước kia là ta xem thường ngươi, hiện tại ta vẫn xem thường ngươi. Thực lực đã biết tròn biết méo, nhưng làm việc không quả quyết, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, người như ngươi rất khó thành sự.
Bắc Minh Đoạn Quyết lạnh lùng nói:
– Không nên phô trương thành thế trước mặt của ta, toàn bộ át chủ bài của ngươi hiện tại đã mất hết, thực chém giết, chỉ cần trả cái giá thật lớn thì người thắng chính là ta!
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Đã như vầy, ngươi đang chờ cái gì thế?
Hai tay Bắc Minh Đoạn Quyết nắm chặt lại, tiếng xương cốt va vào nhau kêu răng rắc, hàn khí không ngừng bộc phát ra ngoài.
Hắn biết rõ Thương Ngô Khung đang ẩn nấp chung quanh, không chỉ có như thế, còn có mấy cao thủ Bắc Minh thế gia cũng đang ẩn thân ở gần.
Giết Lý Vân Tiêu là mục tiêu hàng đầu, thượng cổ bí tàng của Vạn Nhất Thiên cũng là nhiệm vụ trong kế hoạch, hiện tại xem ra có một chuyện không xong rồi.
Khối kim loại hình lập phương kia không ngừng bị người ta tranh đoạt, lão thái bà đoạt lấy chìa khóa đã sớm đầu thân khác biệt, mà chủ nhân lồng thủy tinh vây khốn lão thái bà cũng trọng thương.
Đám lâu la này không trọng yếu, không thể lọt vào trong mắt của Bắc Minh Đoạn Quyết, hắn đang đợi tin tức của Thương Ngô Khung, chỉ cần Thương Ngô Khung có quyết tâm tử chiến tới cùng thì hắn cũng bất chấp giá nào.
Nhưng mà bên tai trừ tiếng hừ lạnh ra, tất cả vẫn im ắng, không có ai truyền âm cả.
Chuyện này làm cho nội tâm của hắn táo bạo và phập phồng, nói rõ Thương Ngô Khung cũng không nắm chắc.
Ác linh kêu to lên, nói:
– Bọn chúng không động thủ thì chúng ta động thủ, ta muốn đi lên chém giết đám đàn bà này!
Hai mắt của hắn sáng ngời, mặt mũi tràn đầy yêu khí.
Đám nữ nhân Thần Tiêu Cung sợ hãi sắc mặt tái nhợt, không ngừng lui ra phía sau.
Nội tâm Lý Vân Tiêu thầm mắng ngu xuẩn, lực lượng đối lập hiện tại chiếm ưu thế rất rõ ràng, nhưng Bắc Minh Đoạn Quyết còn không đi lên, hiển nhiên đối phương còn che dấu lực lượng, chỉ vì lòng kiêng kỵ cho nên hiện tại mới do dự.
Nếu lại khơi mào tái chiến, bên hắn chưa chắc sẽ thắng, mặc dù trong lòng mắng to ác linh ngu xuẩn, nhưng trên mặt cười nghiền ngẫm, nói:
– Bình tĩnh cho bản thiếu gia, có cơ hội sẽ cho ngươi chém.
Đột nhiên trên bầu trời có tiếng quát vang lên:
– Đều dừng tay cho bổn tọa, ai tiến lên một bước ta sẽ hủy chìa khóa này.
Tất cả âm thanh đánh nhau đều dừng lại, ánh mắt của mọi người nhìn qua.
Lý Vân Tiêu cũng ngẩng đầu lên, lập tức ngạc nhiên, bởi vì người cướp được chìa khóa lúc này chính là Lý Dật.
– Tiểu tử, đừng vội làm ẩu! Ngươi dám tổn thương chìa khóa mảy may, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi đấy.
Có bảy tám người vây quanh Lý Dật, trên mặt đầy âm độc.
Lý Dật thấy mình đang bị đám đông vâ quanh cũng không sợ, cười hắc hắc nói:
– Muốn chìa khóa này cũng rất đơn giản.
Trong mắt của hắn có hung quang hiện lên, nhìn qua Lý Vân Tiêu, nói:
– Ai mang đầu của Lý Vân Tiêu tới thì ta sẽ giao chìa khóa cho kẻ đó.
Lần này tất cả mọi người sửng sốt, ngay cả Lý Vân Tiêu cũng cảm thấy bất ngờ.
Một tên võ giả đầu trọc thân trần cười lạnh, nói:
– Tiểu tử muốn lợi dụng gia gia làm vũ khí sao? Ngươi còn non lắm! Ngươi có giỏi thì phá hủy chìa khóa cho ta xem đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.