Trên mặt Vạn Nhất Thiên không ngừng run rẩy, trong hai mắt mang theo lửa giận và bất đắc dĩ.
Trọng Hồng cả kinh, vội vàng chụp vào chìa khóa kia.
Đột nhiên không gian hơi lắc lư, chung quanh chìa khóa có bàn tay hiện ra, bắt lấy chìa khóa sau đó nhanh chóng biến mất.
Trọng Hồng kinh hãi, thời điểm đang muốn đuổi theo, không gian đột nhiên dậy sóng, một đại đao chém ngang trời, người trước mặt bay xa vài chục mét.
Ầm ầm!
Không gian bị chém nát thật nhanh, một bóng dáng nam tử áo đen chật vật xuất hiện, bất chấp tìm hung thủ, hắn nhanh chóng bấm niệm ấn quyết thi triển độn thuật bay xa trăm dặm.
Oanh!
Hắn còn chưa thoát đi, đột nhiên đâm vào một vách tường vô hình, nhanh chóng thổ huyết.
Không gian kia hơi mở ra, một thanh đại phủ đánh xuống.
Ầm ầm!
Nam nhân áo đen không địch lại, hắn bị đánh trúng chính diện, thân thể bị trảm thành hai đoạn.
Chủ nhân đại phủ này là một tiểu lão thái bà, bà ta lăng không bay tới đoạt lấy khối chìa khóa hình lập phương, nhếch miệng cười cười.
Nhưng đó chỉ là tàn ảnh mà thôi, hình ảnh này nhanh chóng tiêu tán đi.
– Ah!
Đột nhiên có tiếng thét của lão thái bà, thân thể lão thái bà hiện ra, lại bị một cái chén lưu ly vây khốn, không cách nào thoát ra được.
Đám người Lý Vân Tiêu đứng dưới quan sát còn cảm thấy ngây ngốc, rốt cuộc có bao nhiêu cường giả đi tới thành Thạch Xuyên này?
Trọng Hồng cảm giác mình thật ngu ngốc, hắn đang nói vì sao mình bộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807864/chuong-2730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.