Bàn đầu đà run rẩy nói:
– Ngươi, ngươi, ngươi muốn như thế nào mới bằng lòng hả?
Lý Vân Tiêu nói:
– Nói cho ta biết Ngạo Trường Không có phải đã đến không, tiếp theo lại nói rõ ý đồng động thủ để ta nghe xem sao.
– Ý đồ, còn có thể có ý đồ gì chứ, chẳng qua chỉ đùa với ngươi một chút chứ, ai biết ngươi lại không lịch sự như vậy.
Bàn đầu đà ủy khuất nói:
– Sớm biết như thế ta cũng không đùa nghịch với ngươi đâu, thực mất hứng!
Sấu đầu đà cũng gật đầu nói:
– Công tử nhà ta có đến không chúng ta cũng không rõ ràng lắm.
– Như vậy ah... ”
Lý Vân Tiêu du du khua lên kiếm hoa, quang ảnh lắc lư, nói:
– Ý là nói Ngạo Trường Không hơn phân nửa không tới, cho dù giờ ta giết các ngươi cũng không có việc gì đúng không?
Trong mắt của hắn tuôn ra hàn quang, hung hăng nhìn chằm chằm vào hai người.
Sát khí kia như thực chất, cơ hồ nhập vào cơ thể mà qua, hai người lập tức lại càng hoảng sợ, vội vàng lắc đầu khoát tay:
– Không đúng không đúng! Công tử nhà ta ở ngay trong thành, ngươi giết chúng ta, công tử tất nhiên sẽ khiến ngươi đền mạng đấy.
– Ah, thì ra Ngạo Trường Không đã đến ah.
Lý Vân Tiêu thu liễm sát khí, thoáng cái khôi phục lại bộ dạng bình tĩnh giật mình nói.
Bàn Sấu đầu đà sắc mặt biến hóa, song song che miệng lại.
Lý Vân Tiêu nói:
– Vấn đề thứ hai, ý đồ ra tay với ta là gì?
Bàn đầu đà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807816/chuong-2682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.