Mắt thấy muốn cắt xuống, Tô Liên Y hoảng sợ kêu lên:
– Đừng mà! Bỏ qua cho ta đi!
Trên mặt của nàng sớm đã không có huyết sắc, một mảnh trắng bệch.
– Buông tha ngươi? Tô bà bà, một chén trà trước, ngươi còn mun giết ta đấy...
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói.
Tô Liên Y bờ môi cũng phát trắng rồi, cắn chảy đến chảy máu, nói:
– Phi Dương đại nhân, ta hôm nay đến thật ra là có một chuyện, ngươi buông kiếm xuống đi đã, ta nói rõ ràng với ngươi.
Lý Vân Tiêu nhướng mày nói:
– Ngươi cho ta là tiểu hài tử? Mắt thấy không thể giết được lại bắt đầu nói chuyện sao?
Tô Liên Y vội vàng nói:
– Vốn ta đích thật muốn giết ngươi, nhưng cũng là một loại thăm dò, xem thử ngươi có năng lực và thực lực nói chuyện với ta không thôi.
Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, thu kiếm vào nói:
– Nói đi, ta xem ngươi có thể nói ra chuyện thú vị gì bảo trụ mạng mình. Nếu không nói được gì đặc sắc, chủ nhân Thiên Nhất Các hôm nay sợ rằng phải bỏ mạng tại đây rồi.
Tô Liên Y nhìn thoáng qua vết máu màu đỏ trước ngực, lúc này mới ngẩng đầu, chậm rãi nói:
– Ta tìm Trở Cao Nguyên giết ngươi thật ra là vì thăm dò thực lực của ngươi, nhưng nếu không thông qua thì giết cũng sẽ giết, dù sao ngươi quả thật từng có ân oán với Thiên Nhất Các.
Lý Vân Tiêu không lên tiếng, im im lặng lặng chờ.
Tô Liên Y vốn định thăm dò phản ứng của hắn, nhưng hiển nhiên phải thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807787/chuong-2653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.