Chương trước
Chương sau
Trên mặt nàng hiện ra thần sắc không thích, thậm chí có tức giận.
Tô Hồng vẻ mặt khổ sở nói:
– Nếu là lúc trước còn tốt, vừa rồi Cảnh Thiểu Nghi gặp chuyện không may, lúc này ba vị trưởng lão Lưu Minh phủ ở ngay tổng bộ, ta và Lại đại nhân sợ là không thể chịu được!
Thủy Tiên cười nhạo nói:
– Các ngươi nhiều đại nam nhân như vậy cũng không thể chịu được, Linh nhi tỷ tỷ một nữ hài tử là có thể ngăn sao? Các ngươi thật không biết xấu hổ!
Tô Hồng dùng tay áo lau mồ hôi lạnh, không dám lên tiếng.
Bị Thủy Tiên nhục mạ vài câu, cũng không muốn một mình trở lại đối mặt ba vị trưởng lão Lưu Minh phủ, xấu hổ quy xấu hổ, tổng so với bị đối phương thịnh nộ đánh chết tốt hơn a!
Ở Tân Duyên Thành tiếp đãi ba vị trưởng lão vài ngày, chỉ biết ba người này tâm cao khí ngạo, không coi ai ra gì, một lời không hợp liền có thể lấy mạng ngươi.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ba vị trưởng lão cũng là trợ thủ luyện chế Cửu Âm Cửu Dương Phá ách đan đi?
Đinh Linh Nhi giải thích:
– Phải, mấy tháng trước là ta dẫn người đi Lưu Minh phủ, nói động bọn họ xuất thủ. Dù sao luyện chế viên thuốc này then chốt là Âm Dương bảo đỉnh, là Trấn Phủ Chi Bảo của Lưu Minh phủ. Cha đáp ứng rồi Đan thành sẽ cho một phần ba định mức, bọn họ mới bằng lòng lấy ra bảo đỉnh, đồng thời phái ba vị trưởng lão đến đây tương trợ. Hừ, sớm biết như vậy, chúng ta chỉ lấy bảo đỉnh, không cần bọn họ trợ lực.
Lý Vân Tiêu nói:
– Nguyên lai phức tạp như vậy. Tài liệu luyện chế Cửu Âm Cửu Dương Phá ách đan quá mức phiền phức cùng trân quý, những năm gần đây Thiên Nguyên Thương Hội sợ là bỏ ra không ít tinh lực.
Đinh Linh Nhi than thở:
– Phải a, nhưng chỉ cần có thể luyện thành đan, đồng thời đạt được trình độ dự tính bát âm bát dương, đây hết thảy đều đáng giá.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Đúng là như thế. Chỉ bất quá... Ha hả... Một phần ba định mức... Đinh Sơn sẽ rộng lượng như vậy sao?
Đinh Linh Nhi hơi biến sắc, biết ý của Lý Vân Tiêu, nhân tiện nói:
– Việc này là cha đáp ứng, cụ thể làm sao ta không quản được, chỉ cần Vân Tiêu đại ca không thiếu là được.
Lý Vân Tiêu có chút cảm động nói:
– Nha đầu ngốc, không nên vì ta nỗ lực cái gì. Mặc dù không có viên thuốc này, ta sớm muộn cũng có thể khôi phục đỉnh phong kiếp trước, đồng thời lại tiến hơn một bước.
Đinh Linh Nhi vẻ mặt mong đợi, hai tay khoác ở trước người, tràn đầy kích động cùng sùng bái nói:
– Kỳ vọng sớm ngày thấy Vân Tiêu đại ca quân lâm thiên hạ!
Lý Vân Tiêu sờ mái tóc của nàng một cái, nhẹ giọng nói:
– Ta sẽ lưu ý.
Trong lòng Đinh Linh Nhi có một cổ tâm tình dị thường chảy xuôi, thân thể hơi phát nhiệt, nhịn không được gương mặt nóng lên.
– Tỷ tỷ ngươi làm sao vậy? Mặt của ngươi thật là đỏ a, có phải bị thương hay không?
Thủy Tiên đột nhiên kinh sợ kêu lên, vẻ mặt quan tâm.
Đinh Linh Nhi đột nhiên có ý nghĩ muốn đánh chết nàng, vội vàng chuyển người qua nói:
– Không có gì, vừa vận chuyển Nguyên Công không cẩn thận ra đường rẽ.
Thủy Tiên vội hỏi:
– Có nặng lắm không a? Vân Tiêu ca ca nhanh nhìn Linh nhi tỷ tỷ một chút.
Lý Vân Tiêu lúng túng khiển trách:
– Đa sự! Nhiều chuyện nữa liền vào Giới Thần Bia đi!
Thủy Tiên sợ đến không dám nói lời nào.
– Vân Tiêu đại ca chờ tin tức của ta a.
Đinh Linh Nhi đưa lưng về phía Lý Vân Tiêu nói, không dám quay đầu, mang theo Tô Hồng trực tiếp từ trên phi hành khí bay đi.
Một lát sau, Lý Vân Tiêu liền tới Tĩnh Nhã thánh địa, thỉnh thoảng có cường giả phi hành ở trên không trung, ra ra vào vào.
Thời khắc này chỗ tu luyện so với lần trước mở rộng gấp ba bốn lần, nhưng vì nhận lấy đại sự ảnh hưởng, nên thiếu một chút tĩnh nhã cùng linh tính, sinh ra vài phần ngưng trọng.
– Ngươi là... A!! Ngươi, ngài là...
Người phụ trách vẫn là Tiết Hồng Đào lần trước đã gặp, vừa thấy được Lý Vân Tiêu nhất thời nhận ra, sắc mặt đại biến, mang theo vẻ hoảng sợ.
Lý Vân Tiêu tựa hồ không biết dáng vẻ của hắn, lạnh nhạt nói:
– Cho ta một gian phòng.
Hắn đem lệnh bài Thiên Nguyên Thương Hội ném tới.
– Dạ, dạ!
Tiết Hồng Đào vội vàng đáp, không dám nhiều lời, nhanh tay nhận việc.
Chọc cho bốn phía không ngừng có ánh mắt khác thường truyền đến, đều âm thầm suy nghĩ, này là đại nhân vật nào, lại để cho người phụ trách khẩn trương như vậy, thiết lập sự tình cũng trôi chảy vài lần.
Lý Vân Tiêu không có ở lâu, sau khi làm xong thủ tục liền hóa thành một đạo lưu quang, tiêu thất ở trong đại sảnh.
Tiết Hồng Đào nặng nề thở phào nhẹ nhõm, dùng tay áo lau mồ hôi hột. Hắn trầm tư một chút, vội vàng lấy ra một khối Ngọc Bài, lăng không đánh ra vài đạo quyết ấn.
Một đạo Phù Văn từ trên Ngọc Bài bay ra, ở trên không trung biến ảo chớp động vài cái, liền tan biến.
Vẻ ngưng trọng trên mặt hắn mới chậm rãi giảm bớt, lộ ra vẻ băng lãnh.
Tiết Hồng Đào mở cho Lý Vân Tiêu tử phòng phi thường xa hoa, hiển nhiên là loại đỉnh cấp, bên trong tựa như ảo mộng, để các loại khí cụ tinh mỹ, còn có cực phẩm Nguyên Thạch chồng chất như núi.
– Chỗ tu luyện này rất tốt, chỉ bất quá đối mặt áp lực Lăng Bạch Y tới, sợ là rất nhiều người đều đã đi hết. Còn lại hoặc là bế quan không ra, hoặc ẩn đi, chính là chờ xem kịch vui. Cũng không biết lần này Thương Minh quyết định, sẽ liên lụy đến bao nhiêu người vô tội.
Lý Vân Tiêu thở dài vài cái, liền đánh ra mấy đạo quyết ấn, ở trong phòng bày ra một đạo kết giới, lấy ra Giới Thần Bia, bay vào trong đó.
– Mục Địch đại nhân, tại hạ có một chuyện thỉnh giáo.
Lý Vân Tiêu đi tới nơi nào đó trong Giới Thần Bia, cảm giác phía trước có một cổ Kết Giới lực, liền ngừng lại, cao giọng bái kiến.
Chờ giây lát, ở cách vài trăm thước bay ra một đạo Hoàng quang, trên không trung hoảng hốt bất định, dần dần hóa thành một nam tử khôi ngô uy nghiêm, ngóng nhìn trông lại, không giận tự uy.
Lý Vân Tiêu trong lòng cả kinh, đại hỉ nói:
– Chúc mừng đại nhân, có khả năng trực tiếp thần hồn ly thể!
Đạo nhân ảnh kia chậm rãi nói:
– Tinh Quang Hồn Thể quả nhiên có chút diệu dụng, ta hiện tại mặc dù không gửi hồn vào khôi lỗi cũng có thể đơn độc tồn tại, đồng thời tu luyện tiếp. Ngươi tìm đến ta, chẳng lẽ là thu thập đủ tài liệu Thần Luyện thép rồi?
Trong mắt hắn bắn ra tinh mang, tựa hồ có chút hưng phấn.
Lý Vân Tiêu mặt toát mồ hôi nói:
– Không... chỉ là có chuyện thỉnh giáo...
– Nga? Hiệu suất thật đúng là chậm.
Linh Mục Địch có chút thất vọng nói:
– Chuyện gì?
Lý Vân Tiêu nói:
– Đại nhân có nghe qua Cửu Âm Cửu Dương Phá ách đan không?
Linh Mục Địch sửng sốt nói:
– Bổn Tọa tự nhiên nghe qua, làm sao, ngươi lấy được viên thuốc này?
Thần sắc của hắn mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng lại đạm nhiên, hiển nhiên mặc dù đan dược này trân quý, trong mắt hắn cũng không gì hơn cái này.
Lý Vân Tiêu nói:
– Không phải.
Hắn đem nguyên do sự việc tường tận nói một lần, dò hỏi:
– Đại nhân nghĩ xác suất thành đan lớn bao nhiêu?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.