Chương trước
Chương sau
Một đạo hỏa quang hiện lên, Phi Nghê trong nháy mắt xuất hiện ở trên bầu trời, hai tay Kết Ấn, trực tiếp chụp xuống.
Vù vù!
Một đạo hỏa trụ ngưng tụ, từ trên bầu trời đánh tới.
Ầm!
Phía trên Dịch Hồng Minh đột nhiên xuất hiện một đạo kết giới, ngăn trở lửa trụ kia, hỏa diễm hướng bốn phương tám hướng đốt đi, đem Vân Thải bốn phía đỉnh núi ánh một mảnh đỏ bừng.
– Trương Hạo Tư, ngươi...
Sư Khang Thừa giận dữ nói:
– Ngươi đây là đang giúp người xấu làm điều ác, Long gia chắc chắn bị hủy trong tay những tiểu nhân các ngươi!
Ở bên người Dịch Hồng Minh, đứng một lão giả áo xám, tay giơ lên trời, thanh quang nhàn nhạt từ lòng bàn tay hắn tản ra, ngăn trở Thần Hỏa của Phi Nghê, trong mắt lóe lên vẻ khiếp sợ.
Ngọn lửa kia không ngừng thiêu Kết Giới lực của hắn, chân nguyên trong cơ thể như là nước chảy tuôn ra, tiếp tục như vậy mà nói, hắn cũng chống đỡ không được bao lâu.
– Thị phi đúng sai mỗi người đều không có cùng nhận định. Ta tịnh không phản đối Phi Nghê kế thừa Long gia gia chủ, nhưng vừa nãy nàng gọi tiểu tử này là phu quân, nếu nàng đã lập gia đình, còn làm sao lãnh đạo Long gia? Cũng là nói, Chúa tể chân chính toàn bộ Long gia là tiểu tử này.
Trương Hạo Tư chậm rãi nói, tuy rằng nội tâm khiếp sợ, nhưng trên mặt lại có vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
Sư Khang Thừa cả giận nói:
– Hoang đường! Liền chỉ vì vậy? Đầu của ngươi thực sự là giao cho lừa đá!
Trương Hạo Tư nói:
– Nữ đại bất trung lưu a.
Sư Khang Thừa tức thiếu chút nữa thổ huyết, mắng:
– Ngươi cái tiểu nhân hèn hạ này, rõ ràng là bị Vi Thanh cùng Dịch Hồng Minh thu mua, còn miệng đầy đạo lý, ta phi! Coi như Sư Khang Thừa ta mắt bị mù, trước đây vẫn cùng ngươi xưng huynh gọi đệ!
Trương Hạo Tư nhíu mày, muốn mở miệng cải cọ, nhưng trong cơ thể tiêu hao chân nguyên quá nhanh, Thần Hỏa chiếu xuống lại có xu thế công phá Kết Giới của hắn, sắc mặt thoáng cái tái nhợt, nói không ra lời.
Sư Khang Thừa thấy sắc mặt hắn khó coi, đồng thời há mồm muốn nói lại thôi, cho là hắn thầm chấp nhận, vì vậy giận không chỗ phát tiết, mắng cũng không có ích gì.
– Nếu Bổn Tọa được mời đến đây tọa trấn Long gia, há có thể cho ngươi dương oai.
Sắc mặt Vi Thanh phát lạnh, rốt cục xuất thủ, tiện tay một chưởng liền cách không đánh ra.
– Cẩn thận!
Lý Vân Tiêu kinh hô lên.
Phanh!
Chỗ Phi Nghê đứng trong nháy mắt nổ lên, nổ ra vô số hỏa hoa, chân thân của nàng ở ngay khi đối phương xuất chưởng cũng đã chui xuống.
Cột lửa ngất trời mất đi căn nguyên lực lượng, thoáng cái mai một.
Cả người Trương Hạo Tư buông lỏng, một cổ khí huyết trào lên cuống họng, hừ một tiếng. Đồng thời nội tâm kinh hãi không gì sánh được, từ kết quả một chiêu kia xem ra, nếu để cho hắn và Phi Nghê đơn đả độc đấu mà nói, hơn phân nửa không phải là đối thủ, cái kết luận này để cho hắn khó có thể tiếp thu.
– Hạo Tư, ngươi không sao chứ?
Một bên Lô Nguyên nhìn sắc mặt hắn có chút khó coi, hoài nghi hỏi.
– Không có việc gì, chỉ là một đạo hỏa trụ, có thể làm khó dễ được ta sao? Chỉ là thấy Phi Nghê cùng Sư Khang Thừa khăng khăng một mực, có chút đau lòng mà thôi.
Trương Hạo Tư lập tức làm bộ như không có chuyện gì, trên mặt một mảnh đạm nhiên.
Hô! Hô! Vù vù!
Dịch Hồng Minh quỳ rạp trên mặt đất bắt đầu truyền đến tiếng thở dốc ồ ồ, bắp thịt cuồn cuộn trên thân thể bắt đầu khép lại, cả người là lông xù, hình thể so với trước muốn lớn gấp đôi.
Trương Hạo Tư cũng không nhịn được lui một bước, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
– Chu Yếm, đây là Chu Yếm chân thân sao?
Người còn lại cũng đều hoảng sợ không ngớt, bọn họ chưa từng thấy qua Dịch Hồng Minh biến thành hình thái như vậy, hơn nữa mỗi người đều là Chân linh huyết mạch, cũng minh bạch nếu muốn phản tổ đến loại trình độ này, Huyết Mạch Chi Lực phải mạnh bao nhiêu!
Rống!
Rốt cục Dịch Hồng Minh đứng thẳng lên, ngẩng đầu hét lớn một tiếng, toàn bộ đỉnh núi kịch liệt rung động, tất cả Bạch Vân thoáng cái bị thổi tan.
Một quái vật như vượn như hầu, thân hình Xích Hồng, như cự nhạc đứng ở đó, trước ngực có một chữ Yếm kim sắc cổ quái, lại có khí tức cuồng bạo ở chung quanh xoay chuyển, tất cả trưởng lão đều không nhịn được lui về phía sau.
– Đây là... Chu Yếm chân thân sao, làm sao có thể phản tổ đến loại trình độ này... Cổ lực lượng này...
Vẻ mặt Hộ Nguyên kinh hãi, thất thanh kêu lên.
– Ha ha, thật mạnh, lực lượng thật là cường đại a! Trước đó chưa từng có qua lực lượng như vậy, loại cảm giác này, ta đã biến thành Chân linh sao?
Dịch Hồng Minh cũng không nhịn được cười như điên, trong tròng mắt một mảnh đỏ bừng, ở trong tiếng cười to của hắn, tất cả người Long gia đều là sắc mặt tái nhợt, không nhịn được lần thứ hai lui về phía sau.
– Uy áp! Đẳng cấp uy áp trên người Chân linh!
Một gã trưởng lão thất thanh hét ầm lên, trong mắt đều là vẻ sợ hãi.
Người Long gia đều mang Chân linh huyết mạch, ở dưới loại huyết mạch uy áp cực hạn, cũng không nhịn được từ nội tâm sinh ra rung động, có loại cảm giác muốn khuất phục.
– Chê cười! Chỉ là trình độ này, cũng dám tự xưng Chân linh?
Sắc mặt Phi Nghê phát lạnh, khí tức trên người nhất thời phóng lên cao, cả người hóa thành một con Hỏa Phượng, ở trên trời cao bay lượn, hỏa diễm mạn thiên đốt nửa bầu trời, hơn nữa trong Thần Hỏa chậm rãi mọc lên một đạo Bạch mang, dần dần hóa thành Thanh Long chi ảnh, xoay quanh sau lưng Hỏa Phượng.
– Long phi Phượng vũ!
Vài tên trưởng lão đồng thời la hoảng lên, hư ảnh Chân Long Thiên Phượng ở trên không trung vừa hiện, Chân linh hậu duệ nhất thời khó có thể chống đỡ, “phù phù phù phù” quỳ xuống tảng lớn.
Ngoại trừ vài tên trưởng lão còn liều mạng chống lại nội tâm sợ hãi ra, tất cả thiếu chủ cùng hộ pháp đều không chịu được nữa, quỳ xuống.
Ngay cả Dịch Hồng Minh cũng nhịn không được nội tâm run lên, chân “bang bang phanh” lui mấy bước, mới đứng vững được thân hình.
– Di, chiêu này dùng tốt như vậy?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
– Sớm biết như vậy, mới ra liền hóa thành Long phi Phượng vũ đem mọi người trấn áp, cũng không cần đánh lâu như vậy a.
Tuy Sư Khang Thừa cũng đầu đầy mồ hôi chống lại cổ khí tức uy áp kia, nhưng vẫn không nhịn được run giọng cười ha hả nói:
– Ha ha, Chân Long Thiên Phượng, vạn linh chi chủ! Mặc dù các ngươi không thừa nhận nàng là Long gia gia chủ, như vậy có ngại gì? Nàng là vạn linh chi chủ a!
Sắc mặt Vi Thanh cũng cực kỳ khó coi, ánh mắt tất cả Long gia trường lão cùng hộ pháp đều rơi vào trong mắt hắn, toàn bộ kinh hãi, sợ là nội tâm đã bắt đầu dao động.
– Câm miệng cho ta!
Dịch Hồng Minh hét lớn một tiếng, một chưởng liền đánh tới Sư Khang Thừa.
Chưởng lực nẩy lên một đạo gió xoáy, cuốn cát bay đá chạy.
Lý Vân Tiêu bấm niệm thần chú, lòng bàn tay xoay chuyển lên một trận gió, mạnh mẽ thổi đi qua.
Ầm ầm!
Hai cổ sức mạnh thoáng cái chạm nhau, tiếng nổ thật to, đồng thời hợp hai làm một, trực tiếp trùng về phía chân trời, hóa thành trận gió vô biên tản ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.